Văn Hạo Nam gặp được Tần Manh Manh ở ngoài phòng giám hộ. Tần Manh Manh lúc đó đã hoàn toàn bình tĩnh lại, cô nhìn Tần Hoan qua tấm kính, trên mặt mỉm nụ cười ấm áp, mặc dù cô không thể lại gần con trai, nhưng với tình hình của bác sĩ và y tá phản ánh lại, tình trạng sau phẫu thuật của Tần Hoan rất ổn định, không hề có triệu chứng bất thường nào xảy ra. Giờ đây điều cô cần có là nhẫn nại chờ đợi, tạm thời không thể cô vào phòng giám hộ, cũng là vì cẩn thận, Vu Tử Lương không dám mạo hiểm, phẫu thuật lần này rất quan trọng với ông, ông ta nhất định phải bảo đảm không có chút sai sót gì, Vu Tử Lương dù muộn rồi cũng không dám rời khỏi bệnh viện, đích thân trực ban để kịp thời ứng phó với những việc xuất hiện ngoài ý muốn.
Tần Manh Manh khó khăn lắm mới khuyên được Từ Lập Hoa ra về, là mẹ, cô có trách nhiệm túc trực ở đây, cô không muốn làm phiền người khác.
Văn Hạo Nam nhẹ nhàng đến đằng sau cô, cách tấm cửa kính nhìn Tần Hoan, nhẹ nhàng nói: “Cuộc phẫu thuật rất thành công?”
Tần Manh Manh không hề vì anh ta đến mà thay đổi thái độ, nhẹ nhàng gật đầu: “Rất thành công, bác sĩ nói nó nhất định sẽ bình phục.”
Văn Hạo Nam nói: “Vậy thì tốt quá!”
“Cảm ơn!” Ngữ khí của Tần Manh Manh đầy xa cách.
Văn Hạo Nam nói: “Giữa chúng ta không cần phải nói câu này!”
Tần Manh Manh nói: “Nói câu này, ít nhất chứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058299/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.