Vương Học Hải chưa đi xa cho lắm. Anh ta đang đứng đợi Hà Trường An ở trong sảnh lớn khách sạn, khi Hà Trường An xuống lầu, anh ta cười roi rói bước đến.
Hà Trường An giả vờ không nhìn thấy Vương Học Hải, vẫn bước về phía trước.
Vương Học Hải gọi một tiếng tổng giám đốc Hà.
Hà Trường An lúc này mới giả bộ kinh ngạc: “Anh vẫn chưa đi à?”
Vương Học Hải cười xuề đáp: “Chưa đi, tôi muốn nói chút chuyện với ông!”
Hà Trường An gật đầu: “Tôi còn có việc, mười phút có đủ không?”
Vương Học Hải và Hà Trường An ngồi vào quán cà phê, Vương Học Hải gọi một bình trà Long Cảnh, hắn biết rằng thời gian còn lại cho mình không nhiều nên trực tiếp nói: “Tổng giám đốc Hà, tôi cũng không nói vòng vo nữa, tôi muốn nói chuyện với ông về miếng đất của tôi ở Đông Giang.”
Hà Trường An cười nói: “Vừa nãy chẳng phải anh nói rồi sao? Miếng đất đó gặp phải chuyện nên đã dừng thi công rồi!”
Vương Học Hải gật đầu: “Vì thế thôi muốn chuyển nhượng nó cho người khác, không biết tổng giám đốc Hà có hứng thú với miếng đất ấy hay không?”
Hà Trường An nói; “Không phải đã nói là vì phát hiện ra mộ cổ, ai nhận miếng đất đó cũng gặp khó khăn thôi!”
Vương Học Hải nói: “Tổng giám đốc Hà, thật ra miếng đất đó không có vấn đề gì, người có vấn đề là tôi, nếu như đổi thành người khác đến đó khai phá, thì tôi nghĩ những phiền phức này không còn tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058287/chuong-301.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.