Điện thoại của hắn đổ chuông, bắt điện thoại, đầu dây bên kia vang lên giọng nói nghẹn ngào của Hải Lan: "Trương Dương, Âu Dương Như Hạ chết rồi... Em ngày mai sẽ tới Đông Giang!"
"Anh đang ở Đông Giang!"
Phó thị trưởng thường phụ Triệu Quý Đình sắc mặt âm trầm đáng sợ, y nhìn con trai của mình.
Triệu Hải Vệ không chút sợ hãi nhìn thẳng vào y.
Triệu Quý Đình nói với giọng trầm thấp: "Mày đã làm gì?"
Trên mặt Triệu Hải Vệ không hề lộ ra chút sợ hãi nói: "Cha đã làm gì?"
Triệu Quý Đình gầm lên: "Thằng mất dạy, mày quỳ xuống cho tao!"
Triệu Hải Vệ khinh thường lắc lắc đầu: "Con không làm sai gì cả, con vì sao phải quỳ?"
"Mày có đi tìm cô ta không?"
Triệu Hải Vệ gật đầu: "Có tìm, con bảo con tiện nhân đó rời khỏi bố!Để nó đừng hãm hại cha của con!"
Triệu Quý Đình giống như một con sư tử lao lên, tát cho con trai mình một phát, Triệu Hải Vệ không né tránh, sau khi chịu cái tát này, đầu càng ngẩng cao hơn: "Ả tự sát thì có liên quan gì tới con? Loại con gái như ả vốn đáng chết. Sao? Cha đau lòng à?"
Triệu Quý Đình tức đến nỗi cả người run rẩy: "Súc sinh... mày có nhân tính hay không?"
Triệu Hải Vệ nói: "Mẹ con bị ung thư phải nằm viện, nếu không phải là cha đối với bà ấy như vậy, bà ấy làm sao lại bị ung thư? Cha biết cái gì gọi là nhân tính không?"
"Mày!" Trong lòng Triệu Quý Đình như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058257/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.