Triệu Dương Lâm rất tức giận, y biết bối cảnh của Trương Dương rất sâu. Vốn là cũng không định trở mặt thành thù với Trương Dương, nhưng mấu chốt là ở chỗ, y thủy chung cho rằng Thanh niên mười tốt của tỉnh lần này là của con rể mình, Trương Dương nửa đường giết vào, khiến y có chút trở tay không kịp. Trương Dương quả thật là có năng lực, nhưng dẫu sao thì cũng vẫn còn quá trẻ, tư lịch quá mỏng, không thể để con rể chắp tay dâng vinh dự này cho hắn được, người khác sợ Trương Dương, nhưng mình thì không sợ. Y là người sắp về hưu rồi, phải lát được một con đường phẳng cho con rể, nếu không đợi tới lúc y lui xuống thì càng không có cơ hội. Thanh tiên mười tốt của tỉnh lần nà cực kỳ quan trọng, giành được cái danh hiệu này, với hai năm rèn luyện, có thể giúp cho sĩ đồ sau này của con rể thuận buồm xuôi gió, có ai mà không có tư tâm chứ?
Triệu Dương Lâm biết Hứa Bá Cơ trong lòng luôn bất mãn với mình, nếu không cũng sẽ không ở trên thường ủy hội nhắc tới chuyện này, Y lạnh lùng hừ một tiếng, nói: "Kế quả tuyển cử vẫn chưa có, hắn gào cái gì? Động tí là khiếu nại lên tỉnh, thế thì còn quan niệm tập thể cái gì nữa hả? Lần trước chuyện báo chí làm rối kỉ cương tôi đã nói rồi, đối với loại người này nên kiên quyết thanh trừ, các anh nhìn đi, hiện tại sự thực bày ra trước mắt, dạng tố chất này làm sao mà đảm đương được danh hiệu Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058224/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.