Bí thư thị uỷ Chu Vũ Dương sau khi nghe báo cáo cùng phân công nhiệm vụ xong liền đứng dậy tuyên bố hội nghị kết thúc. Đến Tần Thanh cũng cho rằng hiệu suất làm việc của bộ máy chính phủ thành phố Lam Sơn cao hơn rất nhiều so với Giang Thành.
Hội nghị vừa chấm dứt, Tần Thanh đang thu dọn tài liệu thì Thường Tụng thị trưởng lại tới tìm: “Tần Thanh! Tình trạng cha cô hiện giờ sao rồi?”
“Cũng không việc gì, chỉ là mấy vết thương ngoài da thôi, chắc cũng sắp khỏi hẳn rồi!”
Thường Tụng gật gật đầu nhỏ giọng nói: “Từ trước đến giờ chỗ thành cổ đó là nơi ngư long hỗn tạp, tốt xấu lẫn lộn, thị uỷ cũng nhiều lần muốn chỉnh đốn lại tình hình trị an nơi đó. Trước ta cũng đã điều bên công thương cùng bên thuế vụ xuống điều tra mấy cơ sở doanh nghiệp dưới đó, rồi nhân cơ hội chấn chỉnh lại tình hình kinh tế xã hội ở đó luôn!”
Tần Thanh mỉm cười nhẹ nói: “Đa tạ Thường thị trưởng đã quan tâm!”
Thường Tụng cười cười khoát tay rồi lại thấp giọng nói: “Mà tiểu tử Trương Dương kia cũng rất khá, trông thế mà lại có biện pháp khiến đám tiểu thương làm ăn bất chính kia phải e ngại run sợ. Chủ trương của thành phố chúng ta là quyên quyết không chấp nhận những cơ sở xí nghiệp, doanh nghiệp có những hành vi phi pháp làm ảnh hưởng tổn hại đến nền kinh tế đất nước nói chung cũng như Lam Sơn nói riêng.”
Tần Thanh gật gật đầu như đồng ý với quan điểm của Thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058205/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.