Trương Dương vui vẻ cười: “Sự tình không ngừng phát triển a! Hai chúng ta hôm nay thuần khiết, nhưng ai biết ngày mai sẽ thành như thế nào!”
Quách Chí Cường nói: “Hồ tiểu thư cẩn thận với những viên đạn bọc đường a!”
Hồ Nhân khẽ cười: “Vỏ đường ta sẽ nhận, còn đạn ta sẽ đem trả lại!”
Món ba ba ở đây được chế biến theo kiểu cách khá là lạ mắt. Quách Chí Cường cầm đũa lên nói: “Vương bát đản! Lâu lắm rồi chưa có ăn món này a!”
Trương Dương cười nói: “Ta thật không hiểu món này có cái gì đặc sắc mà sao đông người tới ăn thế nhỉ?”
Hồ Nhân nói: “Cái này gọi là tâm lý, mù quáng theo phong trào!” Nàng nói chuyện vừa khéo chuyển sang chủ đề lễ hội văn hóa ẩm thực: “Các ngươi gióng trống khua chiêng về lễ hội văn hóa ẩm thực, kết quả là khiến cho bao nhiêu người mù quáng mà đâm đầu vào, bây giờ thì lại bị các ngươi đem mặc kệ hết!”
Trương Dương bị Hồ Nhân nói cho một hồi mà đơ cả người, mà sự thực cũng có chút lạ, hiện tại Giang Thành đối với quảng bá hình ảnh và kêu gọi đầu tư đang rất hoan nghênh, thế nào lại lật lọng như vậy, khiến cho đám doanh nghiệp này oán hận không thôi?
Hồ Nhân nâng chén rượu uống cạn một cách rất hào sảng, Quách Chí Cường có chút ngạc nhiên, bất quá hắn đối với chuyện lầm ưn không có hứng thú và cũng chẳng hiểu nàng đang nói cái gì, chỉ đoán là nàng ta đang buồn bực, liền nâng chén rượu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058173/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.