Trương Dương tự kéo một cái ghế tới ngồi xuống cạnh An Ngữ Thần, An Ngữ Thần rút ống thở ra, ngồi thẳng lưng lên. Trương Dương nhìn tờ giấy ghi chép ở bên cạnh giường cô ta, hỏi khẽ: "Sao? Vẫn còn sốt à?"
An Ngữ Thần thở dài một hơi: "Lần này bệnh rất kỳ quái, đột nhiên bị sốt, một tháng rồi, nhiệt độ cơ thể thủy trung trên 38.5°c, hai lần nôn ra máu, nhưng kết quả xét nghiệm máu chứng minh máu tôi không có bất kỳ điều gì dị thường, trước mắt bọn họ đang tiến hành trị liệu đối chứng cho tôi."
Trương Dương đưa tay ra, An Ngữ Thần ngoan ngoãn thò cái cổ tay trắng nỗn ra. Trương Dương thử mạch của cô ta, một lúc sau mới nói: "Về nhà đi, nơi này không thích hợp trị liệu cho cô dâu!"
An Ngữ Thần gật đầu, cô ta sớm đã ở bệnh viện đến phát chán rồi, nếu như không phải là sợ về nhà sẽ khiến ông nội lo lắng, cô ta căn bản sẽ không ở bệnh viện nữa, bệnh viện Từ Tế vốn có cổ phận của An gia bọn họ, cho nên vô cùng tôn trọng lựa chọn của An Ngữ Thần, bệnh viện vốn muốn phái nhân viên chăm sóc đặc biệt tới chăm non, nhưng An Ngữ Thần tỏ ý không cần phiền phức như vậy, cô ta có chút tin Trương Dương đến mù quáng, bởi vì bất kỳ bác sĩ nào cũng không bằng thủ đoạn của Trương Dương.
Phật Tổ Trầm Cương cũng một mực đợi ở bãi đỗ xe, y không ngờ An Ngữ Thần lại có thể đi ra cùng Trương Dương, bèn khập khiễng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058168/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.