Trương Dương rất phục thằng ôn này, không ngờ gã ngoại trừ tính tình dễ xung động ra còn là một kẻ mê gái, vỗ vỗ vai gã, kéo gã trở lại, nói: "Tôi nói nè anh bạn, theo đuổi con gái nhà người ta theo kiểu anh, nói chưa được hai câu đã để lộ ra bộ mặt sắc lang của mình rồi."
Quách Chí Cường khiêm tốn thụ giáo, rất thành khẩn nói: "Tạ Lệ Trần này là người trong mộng của tôi, tôi nhìn thấy cô ta là không khống chế nổi. Trương Dương, anh nói gì đó tác hợp cho tôi đi!"
Khi hai người nói chuyện thì Quách Chí Hàng tới, cười ha ha nhìn bọn họ, nói: "Hai đứa uống cũng máu nhỉ, hơn hai giờ rồi mà vẫn uống à?"
Trương Dương và Quách Chí Hàng tuy không quen nhau, nhưng lần trước khi hắn và Viên Lập Ba phát sinh xung đột, Quách Chí Hàng từng giúp hắn. Quách Chí Hàng gọi một chai bia, nhìn em trai, nói: "Lão gia tử không yên tâm về em, em trong thời gian ở Giang Thành tốt nhất là nên thu liễm tính khí một chút, nếu thực sự gây ra chuyện gì, cẩn thận không ông ấy chặt gãy chân em đó!"
Quách Chí Cường trong đầu vẫn chỉ toàn là hình bóng của Tạ Lệ Trân, hắn làm chuyện gì cũng rất nóng vội, cầm chén lên nói với Trương Dương: "Trương Dương, hay là cậu nói với tên đạo diễn đó, giúp tôi làm diễn viên đóng thế cũng được!"
Quách Chí Hàng nghe thấy mà ngớ cả người: "Nói lại đi, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì vậy?"
Quách Chí Cường thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058155/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.