An Ngữ Thần cố sức cắn chặt môi dưới, vành mắt nàng cũng hơi đỏ lên, quả thật hơi bất ngờ một chút, một cô gái có tiếng mạnh mẽ kiên cường như An Ngữ Thần lại có bộ dạng uỷ khuất đáng thương đến vậy. nàng giân dữ hất cả chén rượu trong tay vào mặt Trương Dương.
Trương Dương cũng đoán được ý đồ nàng ta, một tay che trước mặt giọng điệu có vẻ khó chịu nói: “Làm cái trò gì vậy? Ngươi cũng không nên dùng thái độ đó tiếp đãi khách từ xa tới chứ?”
An Ngữ Thần buông chén rượu xuống, bỗng nhiên lại gục mặt vào lòng hai bàn tay mà khóc nức nở.
Trương Dương cũng bị cảnh này làm cho giật mình. Hắn vẫn luôn cho răng cô gái này tuy hơi bướng bĩnh nhưng lại thật sự rất kiên cường, vậy mà bây giờ đột nhiên lại khóc ròng ròng như tiểu hài tử vậy sao? Trương Dương cũng biết, nàng ta khóc không phải vì câu mắng vừa rồi của hắn, mà đó là do uỷ khuất chứa trong lòng đã lâu, trong khoảng thời gian này, nàng ta phải chịu quá nhiều áp lực, mà câu Trương Dương mắng vừa rồi tựa như điểm hoả, bao nhiêu cảm xúc đè nén bấy lâu nay đều không kìm được nữa mà khóc thành tiếng như vậy.
An Ngữ Thần càng lúc khóc càng to hơn, Trương Dương cũng thấy có chút nóng ruột, vội vàng khuyên nhủ: “Đừng khóc nữa! Trông xấu gái lắm đó!”
An Ngữ Thần vẫn không hề có dấu hiệu thôi khóc, nhưng chỉ một lúc sau đột nhiên nàng lại dừng khóc luôn. Thò tay rút khăn tay ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058082/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.