Sáng sớm hôm sau, ánh nắng ban mai trài dài khắp chốn, giọt sương trên lá cây được ánh sáng vàng óng chiếu vào cũng trở nên lung tinh ánh vàng. Những làn gió nhẹ sớm mai hơi se lạnh, mang theo vị ngọt của cỏ cây trộn lẫn với vị nồng của đất khiến cho người ta cảm thấy tươi mát dễ chịu.
Trương Dương thấy tinh thần thoải mái, ra vườn hoa dạo chơi một chút. Đứng giữa vườn hoa, Trương Dương nhắm mắt, hít sâu, điều khí một chút rồi chậm rãi đi một bộ Không Minh quyền cho giãn gân cốt. Thế nhưng khó khăn lắm Trương Dương mới đi hết bài Không Minh Quyền, cứ hai tay chống sườn đứng thở dốc một hồi lâu sau hơi thở mới ổn định lại được. Lần trước chữa bệnh cho Văn Linh mà hắn phải hao phí hơn nửa công lực. Tuy rằng cửu châm thứ huyệt trong thời gian ngắn có thể kích phát công lực tới cực điểm, thế nhưng nó cũng gây tổn thương không nhỏ tới kinh mạch của hắn. Muốn khôi phục lại được như trước, e rằng còn phải mất một khoảng thời gian khá lâu nữa.
Cố Giai Đồng mặc một bộ đồ ngủ màu trắng bán trong suốt đang tươi cười đứng trước cửa biệt thự nhìn hắn. Chẳng biết có phải vì đêm qua ân ái triền miên hay không mà khuôn mặt xinh đẹp của nàng đến giờ vẫn còn hơi ửng đỏ. Mái tóc xoăn dài xoã tung phía sau, đôi mắt đẹp đầy đê mê, cả người nàng toát lên khí chất cao quý, nhưng cũng không kém phần hấp dẫn lòng người. Thấy Trương Dương luyện công, nàng ngỡ tưởng hắn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-dao-quan-do/2058077/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.