Đêm thất đầu tiên, người chết hiện hồn. 
Sắp đến ngày này, Giang Lạc bình tĩnh hơn so với tưởng tượng của chính mình. 
Liệu cậu có thể ngăn chặn Trì Vưu không cho hắn mạnh lên không? 
Giang Lạc không cho rằng mình thua kém Trì Vưu, nguyên thân không có thiên phú nhưng cậu thì có, chẳng những vậy mà còn là thiên phú siêu phàm. Càng may mắn hơn là cậu đã tìm được thủ đoạn để tự vệ trước tuần thất đầu của Trì Vưu. 
Cậu quay người bước tới trước tủ quần áo, ngón tay lướt qua quần áo màu sáng, chạm đến trang phục màu đen. 
Giang Lạc lịch sự đổi một bộ áo đen quần đen, tìm một sợi dây chun rồi buộc lại mái tóc dài ngang vai, hai sợi tóc rủ xuống bên thái dương, khí chất đẹp trai ngang tàn tản ra hai bên mặt. 
Cậu trông không hề luống cuống, không chỉ không luống cuống mà còn có ý định ngo ngoe rục rịch. 
Sự thật đúng là như vậy, nếu như Giang Lạc không thích kích thích, không thích sự kinh khủng thì sẽ không đặc biệt tìm đọc quyển sách này, cũng sẽ không thích nhân vật Trì Vưu. 
Cậu vững vàng nhớ kỹ mình bị Trì Vưu giết chết mười tám lần, quân tử báo thù tuyệt đối không kéo dài, Giang Lạc đã không thể chờ đợi tiếp. 
Cậu thực sự muốn giết chết Trì Vưu, cậu tin rằng Trì Vưu cũng thực sự muốn giết cậu. 
Giang Lạc buộc chặt tóc, ngước mắt nhìn về phía gương. Trong gương, ánh mắt thanh niên như có hoa lửa thiêu đốt, rạng ngời rực rỡ. 
Trong nguyên tác, sau khi chết linh hồn Trì Vưu suy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/895245/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.