Khuông Viễn chăm chú ăn hết miếng cơm cuối cùng, xách cái túi vải trên bàn: “Mẹ ơi, con đi gửi đồ ăn cho các anh ạ.”
Trong túi vải là những món ăn vặt như quẩy chiên, bánh ngô, cổ vịt cay mà mẹ Khuông đã mất cả buổi sáng để làm, đầy ba hộp cơm lớn. Mẹ Khuông từ trong bếp đi ra, lại bỏ thêm một hộp khô bò nóng hổi vào túi vải, dặn dò: “Đi đường cẩn thận nhé con.”
Khuông Viễn cẩn thận buộc dây túi vải, đôi mắt cong cong: “Con biết rồi ạ.”
Cô bé ra khỏi nhà, chào hai chú lính gác ở cổng khu chung cư, rồi đi về phía Cục Nghiên Cứu Khoa Học.
Khu chung cư này là khu tập thể cán bộ của Cục Nghiên Cứu Khoa Học, được xây dựng gần Cục Nghiên Cứu Khoa Học, đường đi chỉ hơn năm trăm mét. Để Cục Nghiên Cứu Khoa Học không phải lo lắng mà chuyên tâm vào công việc, nhà nước đã sắp xếp nơi ở cho gia đình cán bộ Cục Nghiên Cứu Khoa Học một cách tốt nhất. Khu tập thể cán bộ vừa xây xong, gia đình Khuông Chính đã chuyển đến.
Biết Khuông Chính trở thành công chức nhà nước, bố mẹ Khuông vui mừng khôn xiết, cuộc sống ở đây vô cùng thoải mái, mẹ Khuông có nhiều thời gian hơn để nghiên cứu làm những món ăn vặt, nhờ con gái mang đến cho con trai và đồng nghiệp của con trai ăn.
Khuông Viễn đã đến Cục Nghiên Cứu Khoa Học nhiều lần, hôm nay đến đúng lúc, mấy anh em Khuông Chính đang ăn trưa. Một đám người quây quần trong phòng nghỉ, nói nói cười cười rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704126/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.