Cuối cùng, Trì Vưu vẫn không cứng lên được.
Anh mặt mày tái mét đứng bên giường cố gắng khôi phục lại. Giang Lạc không ngừng nói rất nhiều lời liên quan đến Trì Vưu, nhưng giọng điệu đều cố nhịn cười đến run rẩy, cuối cùng nhìn vẻ mặt khó coi của Ác Quỷ, cậu ngon lành đi vào giấc mộng.
Giấc ngủ này, cậu mơ thấy toàn là cảnh Trì Vưu mặt mày u ám hoảng loạn phát hiện mình bị xìu xuống, Giang Lạc giữa đêm cười mấy tiếng liền, sáng sớm bị tiếng cười đánh thức. Nhưng vừa mở mắt, trước mặt cậu là một khuôn mặt của Ác Quỷ cực kỳ gần.
Giang Lạc bị dọa giật mình, lập tức tỉnh táo: “Mẹ kiếp, anh làm gì mà gần tôi thế?”
Ác Quỷ ý vị sâu xa nhìn Giang Lạc, ánh mắt d*m đ*ng khiến người ta rợn cả người. Giang Lạc dấy lên dự cảm không lành, vô thức nhìn xuống dưới, cái thứ đó đã bị tháo ra rồi.
"Em đang tìm gì?" Ác Quỷ nhẹ nhàng hỏi, ngón tay phải trắng bệch thon dài nhấc lên vật trong suốt: “Có phải đang tìm cái này không?”
Giang Lạc thầm kêu xong đời rồi, Trì Vưu đã phát hiện ra trò bịp của cậu rồi.
Để có được ảnh xấu của Trì Vưu, Giang Lạc đã dùng chữ linh viết chữ "xìu" lên bao cao su.
Cậu mí mắt giật giật, cười gượng: “Không có, tôi tìm nó làm gì. À đúng rồi, bây giờ mấy giờ rồi? Tôi còn có việc, phải dậy đi làm.”
Cậu định đứng dậy, nhưng Ác Quỷ lại bất động, như một bức tường đá chắn ngang đường cậu. Giang Lạc đẩy một cái, ánh mắt gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704120/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.