Gió trong lành, cỏ xanh mướt, tiếng ếch nhái và ve sầu rộn rã.
Giang Lạc chôn thi thể của Kỷ Diêu Tử ở một phong thủy bảo địa trên núi Đại Chiêu Tự.
Kỷ Diêu Tử chỉ là vật chứa tim của Túc Mệnh Nhân, giống như thân thể tượng thần mà Trì Vưu đang dùng bây giờ. Thân thể tượng thần đã hấp thụ đủ âm huyết mà có ý thức tự chủ, trái tim cũng khiến Kỷ Diêu Tử có ý thức tự chủ. Anh ta chết là chết hẳn, không có tam hồn thất phách, thậm chí không thể đầu thai chuyển kiếp.
Vị trí mộ phần rất yên tĩnh, Giang Lạc đảm nhận trách nhiệm của một người đệ tử của Kỷ Diêu Tử, quét dọn mộ và đốt tiền giấy cho Kỷ Diêu Tử, đã đốt được ba ngày rồi.
"Không có chút tiền nào thì khó mà làm được việc," Giang Lạc ngồi khoanh chân trước mộ, từng tờ một trăm nhân dân tệ được đặt vào lò hóa vàng, “Tôi là đệ tử, việc tiêu xài hàng năm của anh đều do tôi lo, chắc chắn sẽ không để anh thiếu tiền đâu.”
Trì Vưu cũng ngồi bên cạnh cậu, ném một chiếc điện thoại làm bằng giấy vào lò hóa vàng.
Trì Vưu tính tình lạnh nhạt, anh không hề xúc động trước cái chết của Kỷ Diêu Tử. Nhưng vì Giang Lạc, anh đã dành cho Kỷ Diêu Tử sự tôn trọng đủ.
Đợi đốt xong tất cả mọi thứ, Giang Lạc đứng dậy, cậu nhìn bia mộ một lúc, phủi phủi tro giấy trên người: “Đi thôi.”
Hai người thong dong đi trên con đường núi.
Sau khi Túc Mệnh Nhân chết, để đề phòng bất trắc, tất cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704115/chuong-224.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.