Giang Lạc ngoan ngoãn được cõng về khách sạn.
Buổi tối, cậu dọn dẹp bình hoa trong phòng vệ sinh, nhìn bông hồng đỏ thắm kiều diễm mà ngẩn người một lúc, rồi chầm chậm cầm bông hồng đi ra.
Trì Vưu đang ở ngoài trời, đứng bên hồ bơi.
Giang Lạc nhìn anh một lát, luôn cảm thấy từ bóng lưng anh toát ra một chút bực bội khó nhận thấy.
Cậu nghĩ, cậu biết vì sao Trì Vưu lại bực bội.
Giang Lạc cầm hai chai rượu đi đến: “Uống một ly không?”
Ác Quỷ hoàn hồn, nhướn mày cười một tiếng: “Cảm ơn.”
Rượu chảy xuống cổ họng, Giang Lạc không nhịn được hỏi: “Anh đang nghĩ gì vậy?”
Ác Quỷ u u nói: “Tôi đang nghĩ thế giới của em sẽ như thế nào.”
Giang Lạc nhún vai: “Nói thật, tôi khuyên anh đừng tò mò về nó, vì nó thực sự rất vô vị. Nếu để tôi đánh giá, tôi chỉ có hai chữ nhàm chán thôi.”
Ác Quỷ dịu dàng hỏi: “Vậy em có muốn quay về không?”
Giang Lạc: “Tôi ở thế giới đó một mình.”
Cậu không trực tiếp trả lời lời của Ác Quỷ, nhưng lại dường như đã trả lời. Tuy nhiên, Trì Vưu muốn nghe một câu trả lời dứt khoát hơn.
Anh hỏi lại: “Em muốn quay về không?”
Giang Lạc trợn mắt, muốn nói thẳng: "Không, tôi tại sao phải trở lại thế giới không có gì đó chứ?" Nhưng cậu suy nghĩ một chút, luôn cảm thấy câu này chưa đủ thể hiện khả năng ăn nói của mình, chưa đủ... lãng mạn.
Khi nghe câu nói 'sẽ không buông em xuống' của Ác Quỷ, Giang Lạc đã bị chấn động bảy vía lên mây, đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704109/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.