Giang Lạc và Lục Hữu Nhất tán gẫu vu vơ đến nửa đêm trước khi ngủ, sáng hôm sau dậy muộn, mãi đến khi ánh nắng chiếu vào mông mới mơ màng mở mắt.
Hai người lề mề rửa mặt xong, đi đến phòng khách thì thấy những người khác đã dậy rồi.
Samuel đang ngồi thừ người trên ghế sofa, ánh mắt đờ đẫn, trông như bị ngốc. Diệp Tầm và Trác Trọng Thu đứng bên cạnh không ngừng xuýt xoa cảm thán, tay còn cầm điện thoại quay phim Samuel liên tục.
Giang Lạc cầm một lát bánh mì trên bàn ngậm vào miệng, tò mò đi đến trước mặt Samuel, cúi người vẫy tay trước mặt cậu ta. Samuel không hề phản ứng, mắt vẫn đờ đẫn không động đậy, Giang Lạc thắc mắc: “Samuel bị làm sao vậy?”
Trác Trọng Thu phì cười, vui vẻ đến mức vỗ liên tục vào lưng Diệp Tầm: “Sáng sớm biết mình là Bạch Vô Thường thì đờ ra, Diệp Tầm còn tưởng cậu ta ngủ mơ nên quên mất mình là Bạch Vô Thường, còn kể lại chuyện tối qua Hắc ca nói cậu ta chết rồi cũng sẽ ở lại địa phủ làm việc cho cậu ta nghe, trời ơi, nói xong là cậu ta thành ra thế này đấy.”
Diệp Tầm bất lực nói: “Tôi không cố ý, tôi không ngờ cậu ta lại không biết mình là Bạch Vô Thường.”
Lời nói của Trác Trọng Thu chạm đến dây thần kinh của Samuel, Samuel tủi thân ngẩng đầu lên: “Tôi không muốn trở thành Bạch Vô Thường...”
Làm gì có chuyện sống thì làm thêm không công, chết rồi còn phải tiếp tục làm không công cho người khác chứ.
Giang Lạc đồng cảm nhìn cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704096/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.