Giang Lạc cảm thán: “Nhưng mà, hắn ta lại không giết người từ hai trăm năm trước...”
Từ một góc độ nào đó, Túc Mệnh Nhân là một người rất đáng sợ.
Người bình thường khi tiên đoán được hậu duệ của một ai đó sẽ giết mình, cách trực tiếp nhất là diệt cỏ tận gốc. Nhưng Túc Mệnh Nhân, khi chưa trở thành ngụy thần, vẫn chỉ là một con người nhỏ bé, đã lên kế hoạch cho việc thành thần hai trăm năm sau. Điều này có nghĩa là gì? Nó có nghĩa là hắn ta có một niềm tin vững chắc rằng mình chắc chắn sẽ trở thành thần, ngay từ đầu, hắn ta đã dự đoán được tương lai.
Những gì hắn ta làm với dòng chính nhà họ Trì cũng không dính đến nhân quả. Ban quỷ văn cho dòng chính nhà họ Trì là vì họ đã cứu hắn ta. Rồi vì dòng phụ cầu xin, hắn ta cảm thấy mình đã phá vỡ sự cân bằng giữa dòng chính và dòng phụ, nên mới giáng lời nguyền lên dòng chính.
Hắn ta đứng ngoài mọi thứ, như một người quan sát không vướng bụi trần, không chút liên quan gì đến bi kịch hay niềm vui của nhà họ Trì.
Một người có ý chí kiên định từ hai trăm năm trước cho đến tận bây giờ, làm sao có thể không đáng sợ?
Giang Lạc khẽ thở phào.
Cậu nhanh chóng lấy lại tinh thần, mới phát hiện tay mình vẫn còn ở trên dây lưng của Ác Quỷ. Ác Quỷ lợi dụng lúc cậu đang suy nghĩ, nhẹ nhàng giúp cậu mở khóa kim loại trên dây lưng.
Giang Lạc đột nhiên bật cười, ngón tay thon dài mờ ám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704083/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.