Trước phiên tòa, Kỳ Viên cũng nhìn thấy Kỳ Dã.
Nhìn thấy con trai, Kỳ Viên không khỏi né tránh ánh mắt của cậu ta.
Sau khi phiên tòa bắt đầu, viện trưởng Từ lần lượt đưa ra các bằng chứng mà mình đã điều tra được, lời lẽ tuy chậm rãi nhưng lại chặt chẽ và như những nhát dao khoét sâu vào da thịt của Kỳ Viên và Trì Trung Nghiệp.
Nghe ông ấy nói xong, Giang Lạc không khỏi thầm khen viện trưởng Từ. Liếc nhìn sang, các bạn đồng hành của cậu cũng thấy rõ sự nhẹ nhõm.
Nhưng sắc mặt của Kỳ Viên và Trì Trung Nghiệp, những người ban đầu còn ôm một tia hy vọng, mong rằng Từ Điểm Đăng không tìm được bằng chứng then chốt, lại trở nên khó coi.
Hai người họ nhìn nhau, Trì Trung Nghiệp hạ giọng nói: “Kỳ Viên, ông đừng quên chuyện chúng ta đã nói.”
Kỳ Viên vội vàng nói: “Ông yên tâm, tôi có quan hệ, ông lại biết thuật khôi lỗi. Đợi vài tháng nữa qua cơn bão này, tôi tuyệt đối sẽ nghĩ cách đưa ông ra ngoài.”
"Tốt nhất là ông nên làm được." Trì Trung Nghiệp thực ra không tin Kỳ Viên, nhưng bây giờ cũng không có cách nào tốt hơn. Một mình vào tù vẫn hơn cả hai đều bị mắc kẹt, hơn nữa ông còn có điểm yếu của Kỳ Viên trong tay.
Nghĩ vậy, lòng ông cũng yên tâm hơn nhiều, nhưng một dự cảm không lành vẫn còn thấp thoáng ám ảnh.
Khoảng thời gian này, Trì Trung Nghiệp vẫn luôn hối hận vì đã nghe lời Kỳ Viên mà ra tay với Giang Lạc. Ông ban đầu chỉ muốn biến Giang Lạc thành mồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/4704062/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.