Chủ tiệm mai táng từ chối: "Bảo ta dạy đệ tử cậu thông linh à, cậu ta còn không phải đệ tử của ta, việc này ta không làm." 
Phùng Lệ ngước mắt khỏi chén trà: "Nếu anh không bằng lòng thì cứ chờ Thuật thông linh mai danh ẩn tích đi." 
Chủ tiệm mai táng im lặng thật lâu, đột nhiên thở dài: "Tại sao cậu lại bảo thằng bé phù hợp với thông linh?" 
"Bát tự cậu ấy không chứa âm nhưng lại khiến đồ vật chứa âm khí thích thú." Phùng Lệ nói: "Cơ thể âm dương lẫn lộn nhưng lại trung hòa. Thể chất đặc biệt như thế anh vẫn chưa nhìn ra sao?" 
Chủ tiệm mai táng chậm rãi đáp: "Mắt nhìn của ta trước giờ không tốt bằng cậu, huống chi ta gặp đệ tử cậu được mấy lần? Nhìn không ra cũng bình thường thôi." 
Giang Lạc không khỏi nhìn chủ tiệm mai táng thật sâu. 
Chủ tiệm mai táng hoàn toàn bịa đặt. 
Rõ ràng lúc cậu muốn mở vòng âm dương, chính miệng ông chủ từng nói với cậu: "Cơ thể cậu có tử khí, hồn có dương khí, âm dương đan xen, quả thật hiếm có." Không chỉ thế, ông còn bảo cậu "Số phận tốt, thần hồn kề sát cơ thể, âm dương dung hợp vừa vặn". Hai câu này giải thích còn cặn kẽ hơn lời của Phùng Lệ. 
Rõ ràng ông đã sớm nhìn ra thể chất đặc thù của Giang Lạc, tại sao bây giờ lại nói dối Phùng Lệ? 
Ông không sợ Giang Lạc vạch trần ông sao? 
Chủ tiệm mai táng nhìn chằm chằm Giang không nhúc nhích. Giang Lạc thu hồi ánh mắt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-sinh-ton-chet-tiet-nay/3536607/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.