"Khi không có ai khác cứ việc gọi ta bằng tên thôi!!"
Tần Chi Hồng sững sốt, việc gọi người trong hoàng cung bằng tên mà bản thân người đó không có mối quan hệ mật thiết nào thì cho đó là phạm tội khi quân chắc chắn sẽ bị đem đi xử tử. Đại tướng quân còn muốn lo cho đất nước nên không dám phạm vào tội đó, cô lắc đầu nguầy nguậy từ chối sự việc này.
"Đất nước này giờ do chính ta cai quản ngươi còn sợ chết hay sao?"
Tần Chi Hồng bĩu môi, chính người cai quản nên ta mới sợ chết đây. Là ai lúc trước chỉ làm hoàng hậu thôi mà đã khiến ta sống không bằng chết đây hả? Thấy biểu hiện khinh thường của đại tướng quân đối với mình, thiên hậu mặt mày tối sầm lại mà buông tay ra khỏi người của cô. Tần Chi Hồng biết mình lại coi trời bằng vung nên giả ngu cười ngốc vòng tay ra sau của người này mà kéo đến.
"Được mà, vậy từ giờ thần sẽ gọi người bằng tên."
Tần Chi Hồng mỉm cười, tay bám lấy eo của thiên hậu càng xiết chặt hơn, đưa mặt mình từ từ đến gần gương mặt xinh đẹp ấy. Lưu Mã Kiều cũng dần nhắm mắt lại bởi vì không lâu sau đó nàng đã cảm nhận được thứ mềm mại kia áp vào môi mình rồi. Tần Chi Hồng nhẹ hôn lên cánh môi hồng của thiên hậu, nàng cũng nhanh chóng đáp trả nụ hôn ấy, tay đặt lên vai của đối phương để vào tư thế đắm chìm trong sự ngọt ngào. Khoảnh khắc ấy dường như dừng lại để cho hai nữ nhân này cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/931416/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.