Tần Chi Hồng đói sắp kiệt sức mất rồi, người dân ở đó tuy có đem thức ăn về và mời mình ăn nhưng cô làm sao nỡ ăn những thứ đó chứ! May mà bản thân cô khi ra ngoài lúc nào cũng đem viên tiên đơn đấy theo bên mình phòng trường hợp bất đắc thì có thể sử dụng, không ngờ hôm nay cô lại sử dụng nó cho mình. Đúng thật là nó có tác dụng nên cô mới cầm cự được đến bây giờ, những người xung quanh nhìn sang đại tướng quân đang bị thương vẫn còn muốn cưỡi ngựa thì không khỏi lo lắng.
"Tướng quân, chúng ta có nên nghỉ ngơi một chút không?"
Bính Phong cho ngựa đuổi theo Tần Chi Hồng, thấy cô không nhìn mà vẫn trả lời "Không cần" thì cũng đành chấp thuận theo vì đường cũng không phải là quá xa. Hoan Quốc dìu cô đi vào trong phòng và đặt xuống giường, Khước Vũ và Bính Phong lo lắng đi theo phía sau mà hỏi han.
"Tướng quân, người có cần chúng tôi làm gì nữa không?"
"Có đó, hai ngươi mau đi gọi thái y giúp ta còn Hoan Quốc mau báo cáo tình hình cho thiên hậu đồng thời nhờ người điều tra vì sao làng Khách Ban lại vô cớ xuất hiện một bầy gấu như vậy."
Ba người họ gật đầu nhận lệnh rồi bỏ đi ra ngoài, Tần Chi Hồng nhìn cánh cửa khép lại rồi mới thở dài cởi áo giáp vàng ra đặt kế bên mình.
"Lần này mày không giúp được tao rồi!"
Cô vì kiệt sức nên vừa nằm xuống đã ngủ li bì không biết trời trăng gì cả, Hoan Quốc sau khi báo cáo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/931411/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.