"Vậy nghĩa là ta cần nó hơn là nó cần chúng ta?"
Tần Chi Hồng hỏi bằng thái độ nghiêm túc như thế này nàng có hơi lạ lẫm, thường ngày chỉ thấy người này hoạt bát bày các trò cảm thấy rất phiền phức nhưng bây giờ đại tướng quân nói chuyện như một người trưởng thành.
"Cái này ta cũng không rõ, không phải là ta đang tìm kiếm nó hay sao?"
Câu nói đó cô cũng đủ biết được câu trả lời, nếu nói ái tình không quan trọng thì Lưu Mã Kiều cần gì phải cố gắng tìm kiếm nó để làm gì? Tần Chi Hồng thở dài nhìn lên trời, với cô thì vẫn không rõ được ái tình có quan trọng với mình hay không và bản thân có cần đến nó hay không. Tình cảm là gì và như thế nào mới gọi là yêu thương, Tần Chi Hồng đến tận bây giờ vẫn như một tờ giấy trắng.
"Ngươi đang phiền muộn điều gì sao?"
Hiếm khi thấy người này ngồi thẩn thờ, đây cũng là lần đầu tiên nàng bắt gặp được thái độ suy tư của đại tướng quân nên mới hỏi han. Cô cứ liên tục thở dài không biết phải nói thế nào cho phải nên chỉ biết lắc đầu không có gì. Hai người chuyển sang trầm tư lặng nhìn trời, hôm nay trăng rất sáng và sao cũng rất nhiều, trời đẹp như vậy dường như vẫn còn chưa đủ với hai con người này, cảm giác như thiếu gì đó không thể giải bày cho nhau nghe.
Tần Chi Hồng cởi áo choàng ngoài rồi đi sang khoác lên người của thiên hậu, trời cũng khá lạnh mà hai người đã nén lại lâu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/931404/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.