Tần Chi Hồng đúng là biết chọn cách sưởi ấm, lợi dụng cơ hội để nắm tay người ta thì có. Bảo là lẻo mép quả thật không sai, Lưu Mã Kiều cũng không có ý kiến gì nên để mặc người kia nắm lấy tay mình ép vào trong lòng, đúng thật là tay đã dần ấm lên nhưng bằng cách này thì có hơi không đúng lắm. Nàng đỏ mặt mà rút tay về sau đó thấy người kế bên đứng dậy nên vội hỏi.
"Ngươi định làm gì vậy?"
"Chúng ta sẽ tìm một căn trọ để nén lại thôi, trời đã khuya rồi cho nên sáng sớm ngày mai chúng ta sẽ về."
Nàng gật đầu chấp thuận sau đó cùng Tần Chi Hồng đến thuê hai căn trọ để ngủ qua đêm. Sáng hôm sau đúng như dự định, họ dậy thật sớm để ăn sáng sau đó cùng nhau đi lên đường trở về kinh thành. Lưu Mã Kiều đột nhiên muốn học cưỡi ngựa nên cô đành thở dài thuận theo, để hoàng hậu ngồi phía trước mình rồi chỉ từng bước đơn giản để điều khiển ngựa. Từ việc cầm dây cương, vỗ hông ngựa và ngồi đúng tư thế nhưng quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, vị hoàng hậu này vì sợ hãi mà điều khiển ngựa chạy không kiểm soát đến độ suýt chút nữa cô đã té nhào xuống đất rồi. Tần Chi Hồng chồm đến bắt lấy dây cương sau đó giật mạnh ra sau, ngựa giật nảy lên sau đó cũng dừng lại. Mọi chuyện vừa xảy ra làm Lưu Mã Kiều mặt mày sợ hãi xanh như tàu lá chuối, bị người kia cười nên hoàng hậu quê quá hoá giận bèn đánh cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/931402/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.