“Ta không muốn!”
“Vậy người vẫn còn muốn đi chơi?”
Tần tướng quân quay sang nhìn, thấy cái gật đầu từ người trước mặt cô nén lại một hơi thở dài rồi gật gù đáp ứng theo.
“Được rồi, lời nói của người là mệnh lệnh.” Lưu Mã Kiều thích thú hài lòng khi thấy hôm nay nữ tướng quân này dễ dàng chấp thuận lời mình nói như vậy, phải chăng những chuyện đã xảy ra Tần tướng quân đã kinh sợ bởi những đợt tra tấn khi dám chống đối hoàng hậu rồi.
Tần Chi Hồng cùng nàng đi dạo khắp nơi cho đến trời tối, cả nơi đây khi trời đã nhá nhem tối thì người dân bắt đầu thắp sáng lên những chiếc lồng đèn đầy màu sắc để làm nổi bật nơi buôn bán của riêng mình. Khi trời càng tối thì người người càng trở nên đông đúc hơn, thấy vị hoàng hậu kia cứ bị đám đông tách ra khỏi mình thì Tần Chi Hồng hết lần này đến lần khác đi đến chỗ của nàng, quá phiền phức bởi việc đó nên cô đành nắm lấy tay của hoàng hậu kéo đi ra khỏi nơi đấy trong sự ngỡ ngàng của đối phương.
“Thần thấy bây giờ sự nguy hiểm đang ở xung quanh chúng ta, tốt nhất là nên thuê một căn trọ để nghỉ ngơi.”
“Là do ngươi quá đa nghi thì có.”
Lưu Mã Kiều không bận tâm đến cái nắm tay ấy nữa mà bác bỏ câu nói ấy của cô, từ khi đến đây chỉ nghe người này nói chứ vẫn chưa thấy nơi nào nguy hiểm thay vào đó nàng còn cảm thấy nơi đây rất vui vẻ và nhộn nhịp bất kể là sáng hay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-chi-hoang-hau/242245/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.