Dù sao chuyện đóng thuyền cũng không phải một hai năm là có thể đạt tới trình độ kiếp trước của Bách Nhĩ, Bách Nhĩ đưa ra cũng chỉ là hi vọng trong thời gian ngắn có thể tăng tốc độ và tính ổn định của thuyền, tới khi đại chiến với Ưng tộc bắt đầu, có lẽ sẽ có tác dụng không tưởng tượng nổi. Còn chân chính hoàn thiện, lại cần thời gian dài để suy nghĩ và sử dụng, kinh nghiệm tích lũy không ngừng mới có thể làm được.
Sau đó, y lại đề xuất với Đồ tranh thủ thời gian này dùng hắc thạch tạo ra những tấm đá mỏng để bảo vệ chỗ quan trọng trên cơ thể như chỗ giữa hai lông mày, cổ, tim, vân vân. Để giảm bớt thương vong, nhưng cũng không nặng quá mà ảnh hưởng tới hành động. Còn huấn luyện binh lính như thế nào, Bách Nhĩ lại không can thiệp nhiều, bởi vì y tin Đồ hiểu thuộc hạ của mình hơn y. Thế nhưng y bảo Đồ rút ra một nhóm người, để Cổ và đám Phong dạy họ cách băng bó và xử lý vết thương chiến tranh thông thường, mấy phương pháp này trong hành trình tìm kiếm Đồ, y đã dần dần dạy hết cho mấy thú nhân kia, cộng thêm kiến thức về thảo dược Cổ học được từ Cốc vu, trong thời điểm cần thiết vừa có thể cứu người khác, vừa có thể tự cứu chính mình.
Nói đến chữa trị vết thương, Đồ lập tức nghĩ tới bột phấn màu trắng Bối Mẫu từng cho hắn dùng, thứ đó cầm máu rất tốt. Bởi vì thú nhân quen với chuyện xử lý vết thương rồi, nên cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-tuong/1359077/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.