“Ngươi đã từng ăn?” Động tác của Đồ chợt dừng lại, hắn liền nghĩ tới lúc trước Bách Nhĩ xảy thai.
“Ngươi từng ăn?” Cốc y mở to hai mắt nhìn, vừa mừng vừa sợ, bắt chước hỏi. Nếu không chỉ có á thú sinh con mới ăn được, thì quả là một chuyện tốt.
Bách Nhĩ ừ một tiếng, không nói thêm nhiều lời, mà tập trung *** thần xem xét cảm giác trong cơ thể. Chờ khi hồi phục *** thần thì phát hiện hai thú nhân này đang căng thẳng nhìn mình, y không khỏi bật cười.
“Dù có phản ứng gì không tốt thì cũng không nhanh như vậy đâu.” Y cười nói, thế nhưng trong bụng dâng lên một cảm giác ấm áp khiến y gần như có thể khẳng định thứ trước mắt chính là nhân sâm, hoặc là một thứ có công hiệu còn tốt hơn cả nhân sâm.
Nhìn thấy y bật cười, mà hai thú nhân thở phào nhẹ nhõm ra, nhưng ngay lập tức lại căng thẳng lên.
“Gian động của ta ở bên cạnh, Bách Nhĩ, ngươi có muốn qua đó nằm nghỉ không?” Cốc vu hơi chột dạ, tựa như Đồ nghĩ vậy, ông cũng cho rằng nếu không phải mình đưa thứ này ra trước mặt Bách Nhĩ, y cũng sẽ không nghĩ tới chuyện ăn nó.
“Ngươi có thể đi không? Hay là để ta bế ngươi?” Đồ vừa hỏi, vừa vươn tay ra.
Bách Nhĩ dở khóc dở cười, nâng tay trấn an vỗ lên một cánh tay hắn đưa tới trước mặt “Không sao… ta không sao, không có chỗ nào khó chịu hết, đợi một lát nữa đi.” Y biết nếu không dời lực chú ý của họ đi, hai thú nhân này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-tuong/1358998/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.