Vò đầu bứt tai thật lâu, Mạc cuối cùng vẫn kêu các thú nhân đang bận rộn ngừng lại, để họ cùng mình nghĩ cách tìm công cụ đào đất thay thế cho móng vuốt. Ai nghĩ được cách hay nhất sẽ nhận được một miếng thịt nướng. Hiển nhiên miếng thịt nướng này là hắn định xuất từ bao da thú của mình ra. Vô luận là đối với các thú nhân lâu rồi chưa được ăn no hay là thú nhân trong nhà có á thú không thích ăn thịt sống, được chia một phần thịt nướng đều vô cùng trân quý, bởi vậy Mạc vừa nói xong, các thú nhân đều nhao nhao dừng lại, có người ở lại đi xung quanh tìm mọi thứ để thử, có người thì trở về hang động của mình nghĩ cách.
Bách Nhĩ nhìn thấy vậy, liền tán thưởng một tiếng. Tiếp thu ý kiến của đám đông tốt hơn nhiều là chỉ có một người đau đầu suy nghĩ, huống chi đây còn là việc của bộ lạc Đại Sơn, đâu thể để người ngoài gánh hết được. Thấy Mạc đã làm rất tốt, y cũng không muốn tiếp tục ở lại đây lãng phí thời gian nữa.
“Ta muốn một cây dây leo bền chắc.” Y nói với Đồ.
“Một cây…” Một cây là bao nhiêu? Trong đầu Đồ đầy con số, cộng thêm xòe ngón tay ra đếm như lúc nãy Cổ chỉ, nghe vậy, hắn ngây ngốc một hồi mới phản ứng lại, cũng chẳng hỏi y muốn làm gì, mà trực tiếp bắt lấy Viêm cách mình không xa, mở miệng đòi.
“Ngươi muốn cái đó làm gì?” Viêm cũng không như bọn Đồ, đối với yêu cầu của Bách Nhĩ không hỏi một tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-tuong/1358993/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.