“Toàn thân á thú nóng lên thì sẽ chết đó.” Bởi vì chân bị thương, nên Kỳ ngủ không quá sâu, vừa nghe hai người nói chuyện y liền tỉnh lại, lo lắng nói. Hồi trước y từng thấy một á thú bị bệnh, sau một đêm cả người nóng bừng lên đã không còn thấy tỉnh lại nữa.
Có mấy thú nhân bị tiếng nói chuyện làm cho giật mình tỉnh giấc, liền tới vây quanh.
“Cho y uống nước đi.” Thấy môi Bách Nhĩ khô nứt, Tát đề nghị.
“Cho y uống máu thú đi, hồi trước Bách Nhĩ cứu Đằng cũng làm như vậy mà.” Là Mạc từng thấy Bách Nhĩ cứu Đằng, nói.
“Đúng, đúng, xoa ngực cho y nữa.”
“Hay là chúng ta đi nấu chút xương của đằng vân thú đi. Đáng tiếc là không có máu của tộc vu.”
Các thú nhân tranh nhau nói, đưa ra đủ loại chủ ý, hơn nữa mỗi chủ ý họ đều nghiêm túc thử một lần, ngoại trừ không có máu của tộc vu, ngay cả xương đằng vân thú họ cũng mạo hiểm ra động tìm kiếm, vì thế xém nữa Giác đã mất mạng. Bởi vậy có thể thấy được, một khi được các thú nhân chân chính chấp nhận, cũng sẽ nhận được sự hồi đáp không hề giữ lại chút gì của họ.
Mặc cho vài biện pháp kia là hữu dụng hay vô dụng, tóm lại Bách Nhĩ cũng bị bọn họ dày vò cho tỉnh lại.
“Da thú… thấm nước… lau…” Khi mấy cái đầu thú đan xen một hai cái đầu người với ánh mắt lo lắng lọt vào mắt y, đầu óc hỗn độn của Bách Nhĩ rốt cuộc xuất hiện tỉnh táo trong phút chốc, âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-tuong/1358981/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.