🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Khi đi qua mảnh rừng kia của bộ lạc, Bách Nhĩ không nhìn thấy Đồ nữa, những thú nhân đó nếu muốn che giấu, y cũng không thể phát hiện được. Lúc trở lại lều, sắc trời đã tối, Bách Nhĩ lấy cái củ chốc đầu kia ra, dùng tuyết rửa sạch, gọt bỏ chỗ bạch mao thú gặm, sau đó cắt một miếng nhỏ cho vào miệng, y thấy lớp vỏ rất ráp rất cứng, thế nhưng bên trong lại giòn, hơi khô, mang theo vị sữa thoang thoảng, ấy vậy mà lúc ngửi lại không thấy mùi như thế. Suy tư một lát, y gọt vỏ đi, sau đó cắt thành miếng, bỏ vào trong nồi đầu lâu, cho thêm nước nấu lên.

Sau khi nước sôi, trong cái lều nhỏ hẹp bắt đầu dập dềnh một mùi vị đặc biệt như mùi gạo, vị sữa trái lại không có. Bách Nhĩ hơi kinh ngạc, cầm lấy cây gỗ nho nhỏ làm đũa khuấy vào trong nồi, bên ngoài mấy miếng củ đó đã mềm đi, nhưng bên trong còn cứng, vì thế y lại kiên nhẫn đợi trong chốc lát, mãi đến khi xuyên qua được, mới tắt lửa.

Bất chấp còn nóng, y gắp lên một miếng, cắn, chỉ cảm thấy mềm dẻo, mới nếm thử thì không có vị gì hết, nhưng nhai mấy cái lại cảm thấy thơm, ngọt, có phần giống bánh gạo nếp, có điều không mịn như thế. Không thể không nói đây quả là một kinh hỉ lớn. Có lẽ quá đói, có lẽ quá hoài niệm hương vị này, y dường như lấy tốc độ gió thu cuốn hết lá vàng ăn sạch sành sanh nồi củ đó, ngay cả nước canh cũng không bỏ phí. Nước canh đậm

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-tuong/1358937/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.