“Ai?” Trình Trì nghe được tiếng cào cửa liền hỏi một câu.
Nhưng sau khi Trình Trì thốt ra thì tiếng cào liền biến mất, căn nhà lại lần nữa khôi phục sự yên lặng.
Trong lòng Trình Trì dâng lên một cảm giác bất an, hắn nhẹ nhàng đi tới nhà bếp cầm lấy con dao rồi quay về phòng khách, đôi mắt gắt gao nhìn chằm chằm cánh cửa chính im lìm, nhưng qua hồi lâu, cũng không có động tĩnh gì.
Trình Trì cau mày, chậm rãi đi tới cửa sổ phòng khách, cố lấy dũng khí vén rèm cửa nhìn thoáng qua bên ngoài, nhưng cũng chẳng thấy gì cả, trong mắt hắn hiện lên một tia nghi hoặc, chẳng lẽ mình nghe lầm? Tinh thần mẫn cảm sao?
Trình Trì lắc đầu tự giễu, chuẩn bị tới nhà bếp cất dao, nhưng vừa đi vài bước, ngoài cửa lại truyền tới tiếng cào, điều này khiến cho sắc mặt Trình Trì trở nên ngưng trọng. Hắn hít sâu một hơi, lần nữa nắm chặt con dao, ngừng thở tận lực đặt chân thật nhẹ xuống sàn, đi tới cửa sau, từ rèm cửa sổ nhìn ra ngoài, nhưng cảnh tượng ngoài vườn hoa sau nhà khiến Trình Trì giật mình —— Ngoài vườn hoa lúc này ít nhất tụ tập hơn mười con linh cẩu thân hình như người trưởng thành , trong đó có hai thú nhân cẩu thả, cười khoe cả hàm răng, không biết dùng công cụ gì đang cạy cửa nhà mình, mà đàn linh cẩu kia, đang ở một bên hộc lưỡi liếm chân, giơ móng vuốt cào cửa.
Ngay lập tức Trình Trì cảm thấy lạnh cả người, trong đầu chỉ còn một chữ, tới!
Cứng ngắc đứng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-thanh/1581754/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.