Khi Trình Trì thấy ‘người có cái lỗ tai thật dài, hàm răng thật dài’ trong miệng Ian, bó tay, đây rành rành là một ngài thỏ, Trình Trì còn tưởng là một tên biến thái tướng mạo quái dị nữa chứ, hại hắn còn khẩn trương một hồi, hàm răng của người ta cũng đâu có dài quá, cùng lắm thì đôi răng cửa hơi to thôi mà, nhưng lại bị Ian chưa từng thấy hình thái này cho rằng là kẻ quái quái.
Thỏ tiên sinh thấy Trình Trì đi ra liền lắp bắp hỏi thăm, “Xin, xin hỏi ngài là, là Trình Trì tiên sinh chủ của cửa hàng bánh kẹo này phải không?”
Thỏ tiên sinh hiện giờ trong lòng rất hối hận, hắn nghĩ daddy và papa nói không nên đến gần trấn Topaz là đúng, ở đây thực sự đáng sợ, mỗi người đều dùng ánh mắt như nhìn thức ăn mà xem mình, đặc biệt thằng nhỏ bên cạnh này, daddy ta muốn về nhà!!!
Trình Trì nhìn thỏ tiên sinh có chút lạnh run cố gắng chống đỡ đứng ở nơi đó, còn có Jerome một bên nhe răng trợn mắt nhìn thỏ tiên sinh, Trình Trì không có lời nào để nói.
“Vâng, đúng, ta là Trình Trì, xin hỏi ngài có chuyện gì?” Trình Trì nói, còn không quên vỗ vỗ đầu Ian, “Bảo bối, ra ngoài chơi cùng Jerome đi.”
Ian nghiêm túc nắm góc áo của Trình Trì, cố sức lắc đầu, “Ian không muốn ra ngoài chơi, người này quái quái, lỡ như hắn đem daddy ăn tươi thì làm sao bây giờ?”
Jerome một bên uy hiếp người cũng nói, “Đúng, ta và Ian phải bảo vệ Trình Trì tiên sinh không bị tên quái này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thu-nhan-chi-thanh/1581747/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.