Tống Dụ nhìn thấy bóng lưng cha mình nổi giận đùng đùng, liền biết sau khi trở về lại phải đón một trận lửa giận của ông, cần giải thích cho thông suốt.
Có một người bạn gái tâm cơ thì biết làm thế nào bây giờ?
Tạ Tự Niên đối với việc Tống Dụ ngủ lại ngược lại không có ý kiến gì.
Những người nhà họ Tạ khác sửng sốt một hồi, rõ ràng là bị tin tức này làm cho chấn động. Tống Dụ? Con trai út của Tống Trạch Thành? Tạ Tuy làm sao lại quen biết cậu ta.
Nhưng người Tạ gia đều giỏi ngụy trang, đè nén nội tâm kinh ngạc, duy trì nụ cười cùng cậu chào hỏi xong thì từng ngày mang ý xấu riêng lái xe rời đi, một khắc cũng không muốn ở chỗ này lâu hơn.
Tạ lão gia từ sớm đã lên lầu, dặn dò người hầu sau khi yến hội kết thúc thì gọi Tạ Tuy lên thư phòng.
Tống Dụ cảm giác ông lão này thật sự rất nhiều việc.
Tạ Tuy bất đắc dĩ nửa đường rời đi.
Toàn căn phòng chỉ còn dư lại Tạ Linh Xu vẫn còn ở đây, làm nửa chủ nhân, chủ động dẫn Tống Dụ đến phòng dành cho khách.
Cô đứng lên, khẽ cười: “Tống tiểu thiếu gia, em đi theo chị lên đây đi.”
Tạ Linh Xu không thể nghi ngờ là rất đẹp, dưới ánh đèn làn da sáng bóng, váy trắng như tuyết, tóc đen như mây.
Tống Dụ không dám biểu hiện mối quan hệ giữa mình và Tạ Tuy quá rõ ràng, gật đầu.
Nhà chính của Tạ gia vô cùng lớn, nhưng mà trừ người hầu ra, người nhà họ Tạ sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-truc-ma-phao-hoi-cua-van-nhan-me/1604955/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.