Mã Tiểu Đinh nhắn địa chỉ qua cho cậu.
Tại khu vực gần đường Lâm Thanh là một phố vui chơi giải trí. Quán net, casino, tiệm karaoke, bi-da không thiếu gì cả, là một nơi rất nhiều học sinh sau khi tan trường sẽ đến chơi bời, cũng là căn cứ của bọn lưu manh.
Tống Dụ xuống xe xong, nhìn ngó xung quanh, không tìm được chỗ cần đến.
Thế là cậu hỏi Mã Tiểu Đinh.
[Tôi đến đường Lâm Thanh rồi, cho địa điểm cụ thể cái.]
Ảnh chân dung của Sadako im lặng nửa ngày, một lúc lâu sau Mã Tiểu Đinh vẫn chưa biết phải miêu tả như thế nào, chỗ này quá phức tạp, cũng không có kiến trúc tiêu biểu nào để chỉ ra cả.
Cuối cùng, tầm mắt của y vừa vặn nhìn ra ngoài. Y đột nhiên thông suốt, linh hồn thiếu niên nghệ thuật từ trong xương kích động háo hức.
[Sadako không quên người đào giếng: Dụ ca, cậu ngẩng đầu nhìn lên trời.]
Tống Dụ cầm điện thoại di động, đơ người hết vài giây, quỷ thần xui khiến nghe theo lời y, ngước đầu lên nhìn không trung.
Trên cột điện đậu một vài chú chim, bầu trời trong xanh mênh mông vô bờ, rất nhiều mây trôi, không có gì đặc biệt cả. Cậu cẩn thận nhìn cũng không thấy ở bất cứ cửa số của tòa nhà nào có cái đầu cùng cánh tay thò ra vẫy.
Tống Dụ không hiểu gì hết, gõ chữ.
[?]
Mã Tiểu Đinh lần này trả lời cực kỳ nhanh.
[Cậu có thấy một đám mây nhìn như kẹo bông gòn hay không?]
Tống Dụ: “…”
Mã Tiểu Đinh vui như mở cờ trong bụng.
[Tôi ở bên phải đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-truc-ma-phao-hoi-cua-van-nhan-me/1604878/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.