Nghĩ đến đây, trong lòng Chu Mộ Phỉ không khỏi dấy lên một trận lo lắng.
Chu Mộ Phỉ vốn không muốn biến thành điêu trước mặt Âu Dương Phong, khôngmuốn để y biết bản thân mình chính là cái con điêu kia. Nhưng hiện giờtình thế cấp bách, không thể nghĩ nhiều như vậy.
Mắt thấy phạm vi kiếm khí của Độc Cô Lưu Vân bao phủ có dấu hiệu thu nhỏ lại, Chu Mộ Phỉ biết không thể cứ kéo dài mãi, liền hạ khẽ nói: “Ngươi ráng chống đỡthêm một chút, đợi ta biến thành điêu sẽ cùng chiến đấu với ngươi.”
Nói xong, không đợi Độc Cô Lưu Vân đáp lại, liền nhắm mắt tập trung tinhthần, trong lòng yên lặng ghi nhớ: Mau mau mau, mau biến thành điêu….
Độc Cô Lưu Vân vẫn ngưng tụ chân khí, huy động trường kiếm trong tay, chémhết tất cả rắn độc có ý đồ tấn công mình và Chu Mộ Phỉ, trong lòng cũnglo lắng mà thầm nghĩ: Cho dù Điêu Nhi có biến thân cũng không thể ứngphó nổi công kích của mấy vạn con rắn độc, không bằng để y bay đi trước, bản thân thì nghĩ cách thoát thân sau.
Nghĩ đến đây, hắn vừa huy kiếm chém giết rắn độc đang ùn ùn vọt tới, vừa vội nói: “Mộ Phỉ, ngươibiến thân rồi thì không cần lo cho ta, tự mình bay đến chỗ an toàntrước. Ta sẽ tự mình nghĩ cách thoát thân sau.” Lúc này, thân thể củaChu Mộ Phỉ đã bắt đầu thay đổi, dáng người mảnh khảnh cứ như bị thổiphồng lên, quần áo trên người bị xé rách, hai tay biến thành cánh, cảthân người mọc ra lông vũ màu nâu đậm…
Âu Dương Phong đang thổisáo chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-than-dieu/727425/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.