Tuy hắn dùng là câu nghi vấn, nhưng khẩu khí lại cực kỳ khẳng định.
Chu Mộ Phỉ hoảng sợ, ngẩng đầu nhìn Độc Cô Lưu Vân, thấy hắn đang dùng đôimắt đen sâu thẳm mà nhìn mình không chớp lấy một cái, trong mắt dườngnhư đang toát ra một cỗ hỏa diễm nóng rực.
Chu Mộ Phỉ liền cảm thấy bối rối.
Nghĩ đến việc Độc Cô Lưu Vân rất có thể đã đoán ra được sự thật, gương mặtđẹp trai của y liền bốc lên hai luồng đỏ ửng khả nghi, ngập ngừng khôngbiết nên một mực phủ nhận hay cứ hào phóng mà thừa nhận nữa.
Độc Cô Lưu Vân nhìn vẻ mặt ngượng ngùng quẫn bách của y, thì đã xác định được.
Cho dù hắn vẫn chưa hiểu vì sao Điêu Nhi lại bỗng dưng biến thành người,nhưng hiện tại hắn đã có thể xác định, tối hôm qua, lúc bản thân trúngxuân dược làm cho ý loạn tình mê, người cùng hắn qua đêm không phải làÂu Dương Phong, mà là Điêu Nhi của hắn.
Nghĩ đến đây, trong lòngĐộc Cô Lưu Vân không khỏi vừa áy náy lại đau lòng. Hắn âm thầm vận công, dùng chân khí cưỡng ép ngăn chặn đoàn hỏa diễm đang điên cuồng thiêuđốt trong bụng kia, hít một hơi thật sâu rồi nói: “Điêu Nhi, sao khôngnói cho ta biết sự thật? Sao lại để ta hiểu lầm người đêm qua là ÂuDương Phong? Ngươi rõ ràng là có cơ hội để nói…..” Chu Mộ Phỉ nghe vậyliền xù lông!
Mẹ nó, ngươi bảo ông đây làm sao có thể không biếtxấu hổ mà nói ra sự thật hả, nói cho ngươi biết tối qua ông vừa mới biến thành người thì bị ngươi đè luôn sao?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-than-dieu/727419/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.