🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước khi Chu Mộ Phỉ ngóng trông đến mòn con mắt, Trần mụ rốt cục cũng đã nấu cháo xong.

Cháo gà thơm ngào ngạt, hạt gạo được nấu đến nhuyễn nhừ sền sệt, mặt trêncòn có một lớp dầu ánh vàng rực rỡ, không chỉ một mình Chu Mộ Phỉ thèmnhỏ dãi, ngay cả Độc Cô Lưu Vân cũng cảm thấy thèm thuồng.

Trầnmụ cho Độc Cô Lưu Vân một chén cháo đầy, sau đó lại lấy thêm một cái đĩa nhỏ múc nửa muôi cháo rồi đặt lên một cái ghế nhỏ ở bên cạnh cho Chu Mộ Phỉ.

Độc Cô Lưu Vân đặt Cục Lông Nhỏ xuống ngay cạnh đĩa, đưatay vuốt ve cái đầu đầy lông tơ của nó, rồi ôn nhu nói: “Cục Lông Nhỏ,mau ăn đi, ăn xong ngươi sẽ không đói bụng nữa.”

…..Xí, ngươi có cần vô nghĩa vậy không?

Chu Mộ Phỉ tức đến trợn trắng mắt, sau đó đem miệng kê đến cái gần cái đĩa mà uống cháo – sau đó liền bị bỏng.

“Thu thu….” Bị ăn đau, Cục Lông Nhỏ thét lên hai tiếng chói tai, rồi như bị điện giật lập tức rụt mỏ trở về.

Độc Cô Lưu Vân và Trần mụ ở một bên nhìn thấy vừa đau lòng lại vừa buồncười, Độc Cô Lưu Vân dứt khoát buông chén cháo của mình xuống, cầm cáiđĩa lên, thổi thổi một lát cho đến khi nước cháo không còn quá nóng nữa, lúc này mới đặt lại trước mặt Chu Mộ Phỉ: “Hiện tại có thể ăn rồi.”

Chu Mộ Phỉ thấy cháo đã không còn bốc khói nóng nữa, mới cúi đầu dùng cái mỏ nhọn mổ từng ngụm từng ngụm cháo.

Tuy y không quen chúc luôn cả cái miệng vào trong đĩa

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-thanh-than-dieu/727391/chuong-4.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.