Đang suy nghĩ vẩn vơ, thì được Tiểu Tráng nắm áo gọi kéo về hiện thực. Nhìn con trai vẻ mặt lo lắng, Lưu Triệt nghĩ xuyên cũng thật là may mắn. Chỉ tiếc là thời gian bận rộn, không kiếm được lấy một tiểu công. Lưu Triệt buồn rầu nghĩ thủ thân tới ba mươi năm rồi, không biết còn phải treo danh xử nam bao lâu nữa.
Tiểu Tráng vui vẻ kéo Lưu Triệt vào trong nhà. Cha đã về rồi, từ nay mình và cha nhỏ sẽ không bao giờ bị bắt nạt nữa. Tuy nghĩ đến mẹ ruột vẫn làm Tiểu Tráng buồn, nhưng nó nhìn cha nhỏ và cha mình bận rộn trong nhà. Nó liền cảm thấy nếu có thể sống với cha và cha nhỏ như thế này mãi mãi thì tốt rồi.
Có cha nhỏ, nhà của Tiểu Tráng chính là một nhà hoàn chỉnh. Nghĩ vậy Tiểu Tráng lại lo lắng, hôm nọ nó lén nghe được. Cha bảo, cha nhỏ sau này có thể tìm người khác. Tại sao cha lại có thể như thế? Cha nhỏ gả cho cha rồi, thì là tức phụ của cha. Vương đại thúc nói đàn ông phải chăm lo cho tức phụ của mình cả đời. Cha phải chăm sóc cha nhỏ cả đời mới đúng chứ.
Nghĩ vậy Tiểu Tráng liền phụng phịu dẩu môi nhìn cha mình. Làm Triệu Đại Tráng không hiểu ra sao? Sao mình lại làm Tiểu Tráng giận rồi? Triệu Đại Tráng nghĩ tới nghĩ lui, cũng không hiểu được lí do con trai giận mình.
Tiểu Tráng biểu thị, nó thực thất vọng về cha. Cứ như vậy cha nhỏ bị người khác cướp mất thì sao? Tiểu Tráng lo lắng nghĩ, không được phải nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ta-kiem-duoc-lao-cong-cuong-trang/175685/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.