Mua hai cân thịt lợn, được khuyến mại mấy cân xương. Ông chủ hàng thịt hào phóng lấy hai đồng tiền chỗ xương. Dù sao bình thường cũng không ai ăn xương, cha con nhà này chắc là quá nghèo. Nghĩ vậy liền thêm ít thịt vụn cho cha con Lưu Triệt.
Lưu Triệt cầm thịt cùng con trai vui vẻ ra về. Không hề biết đến mình vừa bị ông chú bán thịt lợn thương hại. Lại mua thêm vài con gà con, để cho Tiểu Tráng nuôi. Lưu Triệt xem xét lại một vòng, thấy cũng đã đủ. Liền dắt Tiểu Tráng về, ra đến đầu trấn đã thấy vợ chồng Vương đại thúc đợi sẵn.
Vương đại thúc thấy hai cha con khuân nhiều đồ. Liền xuống phụ giúp Lưu Triệt bỏ đồ lên xe. Chất đồ lên xe Vương đại thúc không khỏi cảm khái Lưu Triệt này nhìn nhỏ gầy không ngờ khỏe như vậy.
Vương đại thẩm lại nhìn mớ đồ, nói: " Tiểu Triệt không phải thẩm nhiều lời, nhưng con mua nhiều đồ thế này tốn không ít tiền đi. Con thật là tiêu loạn như vậy, rồi hai đứa sau này lấy gì tiêu"
Biết Vương thẩm cũng là có ý tốt, Lưu Triệt cười nói: " Thẩm đừng lo, đồ này là con bán một ít đồ lúc trước của con để mua. Tiểu Tráng đang tuổi lớn phải ăn uống đầy đủ. Con đã suy tính hết rồi, thẩm đừng lo".
Vương thẩm nghe vậy không cho là đúng. Trẻ con nông thôn đứa nào chẳng như vậy. Dù là Tiểu Tráng có cực hơn đám trẻ trong thôn một chút. Thật không hiểu người trấn lớn nghĩ gì, Vương thẩm nghĩ chắc là Lưu Triệt là công tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ta-kiem-duoc-lao-cong-cuong-trang/175679/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.