Lam Vũ dạo này cũng theo dõi động tĩnh của Lưu Triệt. Nên khi thấy Đại Tráng và Ôn Thường cho người đi tìm Lưu Triệt cũng cử người đi tìm, thật may là đã tìm thấy được. Lam Vũ biết tin Lưu Triệt đã trở về Ôn Phủ an toàn. Cũng đi qua thăm hỏi, vừa vào cửa liền thấy đệ đệ mình sắc mặt trắng bệch thấp thỏm đi qua đi lại, chẳng lẽ Lưu Triệt có chuyện gì? Không phải là thuộc hạ mới báo với mình là không có gì sao? Lam Vũ gấp rút đi vào, thấy Lưu Triệt cũng ngồi đó. Hổ tướng quân đang an ủi y, tuy sắc mặt hơi kém nhưng nhìn từ đầu tới chân cũng thấy không có việc gì a. Lam Vũ hỏi: " Chuyện hôm nay là như thế nào? " Đại Tráng nói: " Tiểu Triệt nói chắc đám người này không phải là người tầm thường. Bọn chúng có vẻ được huấn luyện và đào tạo kĩ càng người bình thường không có khả năng thuê chúng" Lam Vũ như đoán ra được gì nói: " Có lẽ có người muốn uy hiếp tướng quân. Biết được tức phụ và con trai là cái gai trong thịt huynh, Tiểu Tráng thì luôn ở Ôn phủ nên mới ra tay với Lưu công tử? " Đại Tráng nặng nề gật đầu, đã cho người đi bảo vệ Lưu Triệt vậy mà chuyện này vẫn xảy ra. Bọn chúng đã đánh lạc hướng những người mà Đại Tráng cử đi theo bảo vệ. Rõ ràng là đã điều tra chuẩn bị kĩ càng. Cũng may là không có chuyện gì xảy ra sau này lúc nào cũng phải ở bên Lưu Triệt và Tiểu Tráng mới được. Lam Vũ vốn muốn nói sâu về vấn đề này. Chuyện này rất có thể do Lam Ngọc gây ra nếu đúng vậy nhất định phải làm cho Ôn Thường không đứng về phía hắn. Nhưng sắc mặt của Lam Nguyệt thực sự quá khó coi. Lam Vũ đành phải hỏi: " Tam đệ, đệ làm sao thế? Bị thương ở đâu sao? " Lam Nguyệt nói: " Không được, ta phải đi xem thế nào đã" Nói xong liền chạy đi mất, Lam Vũ không hiểu ra sao nhìn những người còn lại trong phòng. Đại Tráng nói: " Hỉ Nhạc vì cứu Tiểu Triệt mà bị thương tam hoàng tử ừm...có vẻ lo cho Hỉ Nhạc... " Lam Vũ nghe xong liền thấy không ổn. Hỉ Nhạc nói cho cùng chỉ là một tùy tùng của Lưu Triệt. Thân phận phải nói là thấp hèn đệ đệ của mình tại sao lại lo lắng như vậy? Không lẽ....? Lưu Triệt nói: " Đều là do đệ liên lụy Hỉ Nhạc" Đại Tráng nắm bả vai Lưu Triệt nói: " Không phải do đệ, Hỉ Nhạc chỉ bị thương ngoài da sẽ không sao đâu" Lam Vũ mang tâm trạng phức tạp ngồi xuống. Bây giờ không phải lúc nghĩ đến vấn đề của tam đệ lát nữa về hỏi đệ ấy sau. Bây giờ phải làm rõ chuyện ai đã cho người bắt cóc Lưu Triệt. Lam Nguyệt mở cửa phòng, nhìn người đang nằm trên giường. Con người luôn vui vẻ giờ đây nằm im trên giường mặt mũi tái nhợt, Lam Nguyệt vén vài sợi tóc trên trán Hỉ Nhạc. Sờ đôi má Hỉ Nhạc, nói nhỏ: " Mau tỉnh lại đi nào... " Bên kia Lam Vũ cũng bàn bạc xong, tuy không nói rõ ràng. Nhưng cả ba người đều ăn ý nhau ngầm hiểu chuyện này là do Lam Ngọc làm... Lam Vũ cũng muốn gọi Lam Nguyệt cùng về để hỏi cho ra chuyện nhưng đợi mãi không thấy mặt đệ đệ mình. Ở lại cũng không được đành phải về trước. Hỉ Nhạc tuy bị trúng hai mũi tên, nhưng vì đám người kia không có ý định giết người. Nên chỗ bị trúng cũng không phải là chỗ hiểm ngủ một đêm sáng hôm sau liền tỉnh lại. Mở mắt ra liền thấy khuôn mặt của Lam Nguyệt. Hỉ Nhạc mệt mỏi muốn ngồi dậy nhưng đau quá cựa không nổi. Lam Nguyệt thấy Hỉ Nhạc đã tỉnh vui mừng nói: " Cuối cùng ngươi cũng đã tỉnh" Lưu Triệt bê bát thuốc đứng bên ngoài, không biết có nên vào hay không. Lúc còn được giải cứu, vì có nhiều chuyện để nghĩ nên không để ý, thái độ của Lam Nguyệt hết sức kì lạ. Dường như quan tâm Hỉ Nhạc quá mức. Hôm qua còn ở lại không chịu về,mới sáng ra Lưu Triệt đã đi sắc thuốc cho Hỉ Nhạc, ấy vậy mà Lam Nguyệt còn tới sớm hơn cả y. Thái độ của Lam Nguyệt từ lúc nào lại quan tâm Hỉ Nhạc như thế. Lưu Triệt suy nghĩ...Lam Nguyệt dù có vẻ là một người hòa đồng không có kiểu cách của một người phú quý. Tuy vậy hắn vẫn là người hoàng tộc, lại là người có quan hệ huyết thống gần gũi nhất với hoàng thượng. Nếu hắn ta thực sự để ý Hỉ Nhạc thì sẽ gây khó khăn cho Hỉ Nhạc. Dù thế giới này đối với các cặp đôi nam nam khá là khoan dung. Nhưng sẽ không để một hoàng tử lấy một nam nhân làm chính thê. Nhỡ đâu bọn họ làm gì Hỉ Nhạc hay ép buộc Hỉ Nhạc làm thiếp thì sao? Phải dò hỏi tâm ý Hỉ Nhạc, cần thiết phải để Hỉ Nhạc trở về thôn Thạch Thủy mới được.... Ôn Thường từ sớm đã vào triều, sau khi chầu xong lại ở lại muốn gặp riêng hoàng thượng. Lam Khải kinh ngạc nhìn Ôn Thường đã bao nhiêu năm rồi, cuối cùng cũng chịu nói chuyện với mình. Bởi vậy rất vui vẻ mời Ôn Thường dùng thiện với mình, Ôn Thường cũng không muốn gặp riêng Lam Khải thế nhưng mà vì cháu trai đành vậy. ================================ Năm mới vui vẻ nha bà con, cũng không còn dài nữa đâu nà (♥ω♥*)
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]