Lưu Triệt nói: " Trương Tú Anh là ngoại tổ mẫu của ta ông rốt cuộc là ai? "
Ôn Thường nước mắt lưng tròng lôi kéo Lưu Triệt: " Con à, mau đi theo ta"
Lưu Triệt tránh tay của Ôn Thường nói: " Sao ta lại phải đi theo ông chứ?"
Ôn Thường lau nước mắt nói: " Ta là ngoại tổ phụ của con a...con à đi theo ta ta có cái chứng minh chuyện này "
Nói rồi, liền lấy trong tay áo ra một miếng ngọc giống như miếng ngọc của Lưu Triệt lúc chưa giải ngọc. Lưu Triệt lúc này mới chịu đi theo Ôn Thường.
Về Ôn phủ, khi thấy tấm biễn phũ lễ bộ thượng thư trên cửa Lưu Triệt liền đoán ra thân phận của người này. Cái miệng của Lam Nguyệt cũng thiêng lắm nguyên chủ xem ra đúng là con cháu rơi rớt của Ôn đại nhân.
Ôn Thường kể lại chuyện xưa: " Trong một lần lưu lạc ta gặp được ngoại tổ mẫu của con. Hai chúng ta thương nhau rồi tổ chức hôn lễ đơn giản sau đó ta có chuyện phải về kinh thành. Ai ngờ trở lại, không thể tìm thấy ngoại tổ mẫu của con ta tìm hiểu biết bà ấy gặp nạn vôn tưởng bà ấy đã không còn. Ta cũng không lập gia thất nữa....không ngờ trên đời này ta vẫn còn thân nhân..."
Lưu Triệt tâm trạng phức tạp, phải hứa là ngày mai đem người nhà qua thăm. Lão nhân gia mới đồng ý cho Lưu Triệt về. Tiễn Lưu Triệt ra cửa còn nhìn theo bóng Lưu Triệt mãi mới chịu vào trong.
Hai cha con Đại Tráng đi tìm xung quanh đã một lúc. Sao đến giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ta-kiem-duoc-lao-cong-cuong-trang/1603581/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.