Dường như không để ý không khí khác lạ trong phòng Lam Nguyệt thì thầm vào tai Lam Vũ, nói: " Hoàng huynh, đệ nói đúng phải không? Tiểu tử này thực sự rất giống Ôn Thường"
Lam Vũ co rút khóe miệng nhìn đệ đệ nhà mình. Thầm tự hỏi sao cùng cha cùng mẹ mà lại khác xa nhau đến như vậy. Tính cách tiểu tử này, rốt cuộc là giống ai đây?
Dù nghĩ vậy Lam Vũ cũng không tự chủ được nhìn lại Lưu Triệt rồi kinh ngạc. Đúng là giống thật nha, không lẽ thực sự là con rơi của Ôn Thường?
Lam Vũ xoa trán, không không....mới đứng cạnh Lam Nguyệt một chút mà mình đã lây cái tính ngẩn ngơ của y rồi.
Lưu Triệt khó hiểu nhìn Lam Vũ, thái tử cũng vừa có ánh mắt kì quái giống như tam hoàng tử lần đầu gặp mình. Không lẽ mặt mình có gì đặc biệt?
Xét theo một phương diện nào đó, thì suy nghĩ của Lưu Triệt khá chính xác. Thái tử cùng Giang Phi Vũ và Đại Tráng bàn bạc chuyện trong triều. Lưu Triệt vốn không muốn tham dự bị Đại Tráng kiên quyết kéo vào nghe cùng.
Thái tử cũng không có ý kiến, dù sao Hổ tướng quân đã muốn thế thì Lưu Triệt chắc là người có thể tin tưởng được. Tình thế lúc này đang rất cấp bách đành phải liều thôi, nếu Hổ tướng quân cũng không muốn giúp.
Thì lần này thực sự là đất nước lâm nguy Lam Vũ cũng đã có điều tra về Lưu Triệt người này là chủ của Hòa Đường Kí. Có thể từ một tiệm bán bánh ven đường mở rộng ra cửa tiệm lớn bao phủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ta-kiem-duoc-lao-cong-cuong-trang/1603578/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.