Chương trước
Chương sau
Lưu Triệt không còn tâm trạng làm việc bèn giao tiệm cho Hỉ Nhạc rồi về sớm. Hỉ Nhạc thấy sắc mặt lão bản khó coi liền lườm Lam Nguyệt và Giang Phi Vũ. Đều tại hai người này hai lão bản đang vui như vậy, hai người này đến liền làm không khí xấu đi.
Lam Nguyệt bị lườm không hiểu ra sao. Sao đến cả tiểu nhị trong quán cũng ghét mình rồi, Lam Nguyệt cảm thấy lần này mình tới đây thì liên tục bị rớt giá.
Thấy có ở Hòa Đường Kí cũng không giải quyết được gì Giang Phi Vũ và Lam Nguyệt đành về tri phủ trước. Hôm sau tìm cách gặp Hổ tướng quân lần nữa sau.
Lưu Triệt về nhà liền đi tìm Đại Tráng. Vào trong đã thấy Đại Tráng đang đợi mình sẵn. Lưu Triệt đi qua ngồi xuống nói: " Chuyện hôm nay là sao? Huynh quen vị công tử kia? "
Đại Tráng nói: " Đệ uống tách trà đi đã"
Lưu Triệt uống hết chén trà, sau đó nhìn Đại Tráng. Thở dài Đại Tráng đem hết những chuyện còn chưa kể nói hết cho Lưu Triệt nghe.
Ra là, lúc tòng quân Đại Tráng biểu hiện khá tốt nên cũng được cử làm đội trưởng. Vốn cũng chẳng có gì, ai ngờ may mắn cứu mạng thái tử nên được thái tử đề bạt.
Thái tử vốn dĩ định đề bạt để trả ơn thôi không ngờ ngoài ý muốn phát hiện ra Đại Tráng là một nhân tài. Vì biểu hiện trên chiến trường dũng mãnh. Uy phong như hổ, thái tử còn đặc biệt ban danh Hổ Uy tướng quân.
Thực ra trở về từ lần tòng quân đầu tiên Đại Tráng đã là thuộc cấp của thái tử. Vốn định cho người nhà hưởng chút vinh quang. Ai ngờ lại xảy ra vụ Triệu gia muốn y đi tòng quân lần hai. Đại Tráng chán nản cũng không nói việc mình đã có một chút công danh.
Lại chẳng biết lần đi thứ hai này của mình có còn mạng về nữa hay không, định bụng nếu may mắn. Sẽ đón vợ con đi hưởng phúc không ngờ lần này thực sự gặp họa.
Các hoàng tử ai cũng mơ ước ngai vàng. Thái tử nghiễm nhiên trở thành cái bia tất cả nhắm tới. Đại Tráng là cánh tay đắc lực của thái tử hiển nhiên có người muốn chặt cánh tay này đi.
Đại Tráng bị thuộc cấp vào sinh ra tử của mình hãm hại chút nữa là đi đời nhà ma. May mắn có thái tử che chắn, dữ được một mạng nhưng sau đó có người bày kế li gián. Thái tử liền bán tín bán nghi với Đại Tráng.
Đỉnh điểm nghi ngờ còn muốn bãi chức Đại Tráng nên Đại Tráng chán nản từ quan về quê. Cảm thấy quan trường quá hỗn loạn không thích hợp với mình.
Đại Tráng nói: " Sau khi về đây gặp được đệ ta lại càng không muốn dính dáng đến triều đình nữa. Nếu có thể ở đây, bên đệ như vậy thì ta đã đã mãn nguyện rồi"
Lưu Triệt bị lượng tin tức quá lớn làm cho choáng váng. Thực ra Lưu Triệt cũng nghĩ Đại Tráng là người không tầm thường. Từ lâu đã cảm thấy Đại Tráng là người biết nhìn xa trông rộng.
Cũng biết việc Đại Tráng chỉnh những người có mưu đồ bất chính với mình. Nhưng vì Đại Tráng là người trong lòng mình Lưu Triệt rất thoải mái nằm trong sự bảo vệ của người yêu.
Thảo nào Đại Tráng có nhiều tiền như thế. Bỗng nhiên cảm thấy không xứng với bạn đời phải làm sao bấy giờ? Đại Tráng thấy Lưu Triệt không nói gì.
Thì gấp nghĩ Lưu Triệt giận mình giấu diếm y vội vàng nói: " Tiểu Triệt đừng giận ta, ta không nói là không muốn cuộc sống của chúng ta bị đảo lộn thôi"
Lưu Triệt nhìn Đại Tráng nói: " Nói, làm tướng quân uy phong như vậy lúc đó được nhiều người để ý lắm phải không? Đệ thấy công tử lúc nãy cũng quan tâm huynh lắm"
Đại Tráng giở khóc giở cười nói: " Vị đó là tam hoàng tử là huynh đệ cũng mẫu của thái tử. Quan hệ với thái tử rất tốt, lần này đến tìm ta chắc là triều đình đã xảy ra chuyện gì đó"
Lưu Triệt gật đầu nói: " Không thì huynh cứ nghe xem tam hoàng tử muốn nói gì. Có chuyện gì thì tỏ ra thái độ luôn nếu không e rằng tam hoàng tử sẽ tiếp tục dây dưa"
Đại Tráng nghe vậy cũng thấy có lí, liền gật đầu tán thành Lưu Triệt lại nheo mắt nhìn Đại Tráng: " Huynh với thái tử cũng thân ghê"
Đại Tráng buồn cười nhìn tức phụ đang giận dỗi trước măt. Cười phá lên nói: " Làm sao đây tức phụ nhà ta quá đáng yêu phải giấu đi mới được"
Lưu Triệt đẩy Đại Tráng ra nói: " Xê ra, đệ vẫn còn giận huynh đó"
Đại Tráng tựa cằm vào đầu Lưu Triệt nói: " Trước đây ta chưa bao giờ nghĩ mình sẽ có một tức phụ là nam cả"
Lưu Triệt nghe vậy liền thấp thỏm, vểnh tai lắng nghe. Đại Tráng xấu xa cắn tai Lưu Triệt, nói: " Ta cũng không bao giờ nghĩ ta sẽ thích nam nhân cả. Không nghĩ sẽ ôm một nam nhân, hôn hắn thậm chí muốn... "
Lưu Triệt càng nghe càng bồn chồn. Đại Tráng hôn lên khóe mắt Lưu Triệt nói: "Nhưng nếu nam nhân đó là đệ thì không sao cả. Tiểu Triệt ta thích đệ, chỉ thích đệ thôi"
Lưu Triệt nhìn Đại Tráng, cảm thấy mình bị hút vào ánh mắt sâu thẳm kia. Không tự chủ được hôn lên môi Đại Tráng hai người dây dưa một hồi lâu.
Cho đến khi Tiểu Tráng đi học về vui vẻ chạy vào trong tìm chả nhỏ. Liền bắt gặp hai cha đang thân mật đỏ mặt chạy đi. Mới tách ra, Lưu Triệt ngượng ngùng đẩy Đại Tráng ra chạy vào nhà trong. Nếu Lưu Triệt biết Cao Nham đã bê điểm tâm đứng sau cửa được một lúc lâu thấy hết từ khúc hai người bắt đầu thân mật thì không biết sẽ có cảm nghĩ như thế nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.