Chương trước
Chương sau
Triệu Bình trở về thì suy nghĩ cả buổi, nghĩ đến bộ dáng ban nãy của mẹ mình cảm thấy khó chịu vô cùng, Triệu lão thái quá ngu ngốc. Sớm muộn gì mình cũng sẽ bị liên lụy.
Trong mắt Triệu Bình là không can tâm nếu mình có thể thoát ly Triệu gia giống như đại ca....
Bởi vậy, Đại Tráng vẫn luôn theo dõi nhà họ Triệu. Phát hiện một tin động trời Triệu Bình trở thành con thừa tự của Triệu Lệnh Khiêm. Hộ khẩu đã được thêm vào nhà Triệu Lệnh Khiêm. ( Triệu Lệnh Khiêm tộc lão nhà họ Triệu có nhắc qua ở chương trước)
Tin này làm Đại Tráng vô cùng ngạc nhiên. Triệu Bình là thứ quý giá nhất nhà họ Triệu, Triệu Phú Quý bằng lòng thả ra? Chuyện lạ a....
Liền cho Cao Nham đi xem tình hình, nhà họ Triệu đang rối tinh rối mù, Triệu lão thái đang khóc nháo, cách mấy nhà cũng có thể nghe thấy. Vợ chồng Nhị Tráng và Tam Tráng cũng không hài lòng.
Bao nhiêu năm qua bọn họ làm lụng vất vả tất cả vốn liếng đều đổ vào Triệu Bình. Chờ ngày Triệu Bình thăng qua tiến chức để được hưởng phúc. Bây giờ Triệu Bình lại muốn thoát ly Triệu gia? Làm sao bọn họ có thể để yên.
Bởi vậy trong Triệu gia ngoài Triệu Phú Quý không ai có ý định cản Triệu lão thái lại. Bọn họ mong nháo càng lớn càng tốt như vậy Triệu Bình mới không thể rời đi.
Triệu lão thái khóc lóc không ngừng, ban đầu Triệu Phú Quý còn có tâm trạng muốn khuyên nhủ nhưng Triệu lão thái nháo quá dữ dội. Một cái tát liền quăng thẳng vào mặt Triệu lão thái mạnh tới nỗi khiến bà ta ngã xuống đất.
Triệu lão thái ôm mặt, khóc nói: " Ông còn đánh tôi? Tiểu Bình giờ muốn rời xa chúng ta. Tại sao ông không cản nó lại nó là con của chúng ta a"
Triệu Phú Quý không kiên nhẫn nói: " Đủ rồi, Tiểu Bình rời đi còn không phải tại bà? Bà ngẫm lại lâu nay bà đã làm những gì đi, bà có biết tại bà mà Tiểu Bình ở trấn học hành vô cùng khó khăn không? "
Triệu lão thái không thể tin nói: " Tôi....tôi...tôi làm sao có thể hại nó...."
Triệu Phú Quý gào lên: " Bà không? Bà không? Bây giờ bà gào lên là muốn đeo cho Tiểu Bình cái danh bất hiếu sao? "
Triệu lão thái nghe vậy nước mắt trào ra, khóc thê thảm nhưng cũng không có nói gì thêm nữa. Nhị Tráng và Tam Tráng nghe vậy cũng giận bà nhưng dù sao cũng là mẹ của mình đành ngậm ngùi an ủi Triệu lão thái.
Lưu Mai và Trương Thúy Hoa lại không cảm thấy như vậy bọn họ không can tâm a. Triệu Bình đi rồi bao cố gắng lâu nay của bọn họ đổ sông đổ bể. Nghĩ vậy ánh mắt nhìn Triệu lão thái bất thiện.
Thấy Triệu lão thái không còn phá phách nữa Triệu Phú Quý mới hạ giọng xuống nói: " Tiểu Bình vẫn là con chúng ta chúng ta là thân sinh phụ mẫu của nó, nó sẽ không quên chúng ta đâu"
Triệu lão thái không để ý, chỉ lo khóc được Nhị Tráng và Tam Tráng dìu vào bên trong. Cao Nham thấy hết chuyện để nhìn liền về báo cho Đại Tráng.
Đại Tráng xoa cằm, Triệu Bình cũng thật bạc tình. Tuy Triệu gia phụ mẫu, bạc tình đối với mình nhưng đối với Triệu Bình phải nói là vô cùng thương yêu. Tất cả mọi thứ đều muốn để cho Triệu Bình vậy mà hắn ta nói bỏ là bỏ,Triệu lão thái khóc lóc như thế cũng không đến khuyên nhủ một câu
Thái độ của Lưu Triệt khi biết điều này là: " Sinh hắn ra không bằng sinh trái trứng luộc ăn cho rồi"
Làm Đại Tráng cười ha ha, ôm hôn tức phụ mình mấy ngụm mới đã. Nhà họ Triệu ra sao đã không nằm trong phạm vi bận tâm của Đại Tráng.
Nhìn Đại Tráng thản nhiên trước mắt Lưu Triệt thở dài, aiz vẫn là để mình và Tiểu Tráng yêu thương y nhiều một chút vậy.
Triệu Bình thở dài, cuối cùng cũng có thể tách ra được không nghĩ cũng có thể biết được Triệu lão thái cư xử ra sao. Cũng may là mình không qua đó Triệu Bình nghĩ.
Thôi thì để mọi chuyện an ổn hơn qua an ủi lão nương vài ba câu vậy. Mẫu thân thương mình nhất, sẽ không giận mình lâu được dỗ vài ba câu là ổn rồi.
Cũng may còn có lão cha coi như còn có chút tầm nhìn nếu không bản thân chắc chắn bị hủy bởi Triệu gia. Bây giờ mình chỉ cần cố gắng học hành khoa thi tới, nhất định phải đỗ. Chỉ cần mình có công danh cút tiền tài của đại ca lúc đó là cái thá gì.
Lúc đó những chuyện mà mình đã phải chịu đựng sẽ trả lại bằng sạch, tự tưởng tượng ra tương lai tốt đẹp. Triệu Bình vui vẻ hẳn lên, mang tâm trạng tốt đẹp bắt đầu cuộc sống như bình thường.
Đại Tráng nói chính xác, Triệu Bình quả thực là con người bạc tình. Sau này y có đỗ đạt công danh Triệu gia cũng chưa chắc có thể dựa dẫm được vào y. Bởi sau khi làm con thừa tự, Triệu Bình đang cảm thấy vô cùng thoải mái.
Triệu Lệnh Khiêm là tộc trưởng Triệu gia danh vọng cao, gia cảnh lại khá giả hơn Triệu Phú Quý. Từ ngày làm con thừa tự Triệu Bình có cuộc sống đầy đủ hơn. Thậm chí có lúc Triệu Bình ước, mình có thể là con trai ruột của Triệu Lệnh Khiêm thì thực là tốt, hoàn toàn không nghĩ tới bao nhiêu năm qua phụ mẫu đối xử với mình tốt ra sao.
Bằng không thì cũng đâu đến nỗi bạc đãi Đại Tráng bất công với Tam Tráng và Nhị Tráng tất cả để có tiền cho Triệu Bình ăn học chứ?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.