Sau khi tiễn Lý di nương Tiếu Tĩnh nằm trên ghế quý phi yên lặng xem sách, Bội Nhi và vài cái nha hoàn ở cách đó không xa vừa nhỏ giọng nói chuyện phiếm vừa làm công việc thêu thùa may vá, thỉnh thoảng còn truyền đến tiếng cười. . .
"Tiểu thư, Tương ma ma tới." Song Nhi đi tới phía sau Tiếu Tĩnh nhẹ giọng bẩm báo, an tĩnh chờ Tiếu Tĩnh đáp lời.
"Mời bà vào đi." Qua một hồi lâu Tiếu Tĩnh mới chậm rãi để sách xuống trả lời, thần sắc lại có chút hùng hồn.
"Vâng nô tỳ đi." Nói xong liền chậm rãi hướng bên ngoài viện chạy đi, Bội Nhi và vài cái nha hoàn cũng không tán gẫu nữa, có trật tự làm công việc bản thân nên làm, người châm trà, người làm cỏ, trong lúc nhất thời toàn bộ hậu viện đều bận rộn, Tiếu Tĩnh mỉm cười, đám tiểu nha đầu này ngược lại làm mình có thể diện.
"Nô tỳ gặp qua tiểu thư." Tương ma ma sắc mặt trấn định, không chút nào bởi vì đợi lâu mà bày ra vẻ mặt tức giận, nhưng thật ra là do ở lâu trong phủ nên cũng già dặn kinh nghiệm.
"Ma ma không cần đa lễ, vừa rồi tiểu nữ nghỉ ngơi một chút, bọn nha hoàn sợ đem ta đánh thức, ngược lại để cho ma ma đợi lâu." Tiếu Tĩnh yếu ớt cười khanh khách vừa nâng Tương ma ma dậy, vừa phân phó Bội Nhi đưa đến một cái ghế cho bà, Song Nhi dâng trà. Tương ma ma ngược lại cũng không khách khí, sau khi nhấp một ngụm trà trên mặt mang theo nụ cười ấm áp "Hôm nay là Lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ngu-y-vuong-phi/26458/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.