Đang lúc Tiếu Tĩnh cùng Thượng Quan Lam Tuyết đuổi tới đài luyện võ là lúc Sở Tiếu Tiếu cùng Ngô Vân tay nắm trường kiếm đứng ở chính giữa võ đài, Tiếu Tĩnh cứ tưởng rằng loại tỷ thí này chỉ là so vài chiêu rồi phân thắng bại ai ngờ hai người nhưng lại thực sự mang theo trường kiếm nhìn chăm chú vào đối phương, chỉ chờ thời đem đối phương chém thành hai mảnh , khí thế ấy dọa đến không ít người.
“Phu tử… này.” Thượng Quan Lam Tuyết đặt tay nhỏ bé ở trước ngực làm như 1 giây tiếp theo tim của nàng sẽ nhảy ra ngoài.
“Đừng lo lắng , nguwoif trẻ tuổi thôi đều như vậy.” Phu tử vui hớn hở an ủi Thượng Quan Lam Tuyết, làm như một chút cũng không lo lắng hai người trên kia sẽ náo ra cái trò gì.
“Biểu tỷ không cần lo lắng , phu tử nói không có việc gì , kia liền sẽ khống có việc gì xảy ra.” Tiếu Tĩnh nhẹ giọng an ủi Thượng Quan Lam Tuyết , nàng cũng không nghĩ đến lão nhân này lại trơ mắt nhìn Sở Tiếu Tiếu cùng Ngô Vân đấu kiếm,thui ai diệt ai còn chưa biết đâu.
“Sở tiểu thư , vì để công bằng.. Ngô mỗ nhường trước cho ngươi ba chiêu thế nào?”Khóe miệng Ngô Vân xẹt qua một tia trào phúng , cũng không phải hắn cố ý khi dễ một nữ nhi yếu đuối , mà là do nàng ta không biết sống chết muốn hắn đánh cùng nàng, cho dù nàng hôm nay chết tại đây trên đài này cũng là do nàng tự tìm đến , không thể trách hắn được.
“Hừ…nam nhân không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ngu-y-vuong-phi/26450/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.