Mạn Đà viên
‘’ Đại tiểu thư , phu nhân mất cũng đã 3 năm , ngày vương di nương phù chính sợ là không còn xa.” Vương mẹ vừa hướng dẫn Tiếu Tĩnh thêu hoa vừa nhắc nhở, thật là kỳ quái, từ sau khi bị từ hôn , tài thêu thùa vốn chẳng ra gì trước giờ của Đại tiểu thư có thể xem là khác xa vạn dặm.
‘’ Nga, phải không?” nữ nhân cổ đại thực phiền toái, còn cần học thêu…..
‘’ Đúng vậy , trước kia nàng (vương di nương) không có đứa nhỏ, nhưng bây giờ nàng đã có thai 1 tháng, sợ là Lão phu nhân vì để cho nàng an tâm sinh hạ đứa nhỏ mà sẽ hứa cho nàng phù chính. Còn nếu nàng sinh ra nam hài nàng không chỉ có thể làm chính thất mà vị trí của nàng cũng sẽ vững vàng hơn.”
‘’Ân.” Tiếu Tĩnh có chút đăm chiêu trả lời.
Nhìn Tiếu Tĩnh như đang suy tư . vương mẹ liền không tiếng động rời khỏi phòng, Tiếu Tĩnh buông kim tuyến trong tay ra, đầu óc hoạt động, Tiếu Tĩnh trước kia tính cách yếu đuối . Đại môn không ra, cổng trong không bước, thậm chí ngay cả di nương cùng thứ muội đều có thể khi dễ nàng, có thể bình an sống đến bây giờ chỉ vì nàng là đích nữ, tương lai phải gả đến Thụy vương phủ làm thế tử phi, hiện tại bị Thụy Vương phủ từ hôn , như vậy những ngàytới của nàng sẽ càng thêm khổ sở. Lão phu nhân hiện tai rất thương nàng , nhưng nàng sẽ càng thương tôn tử, nếu cái thai trong bụng Vương di nương là con trai vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ngu-y-vuong-phi/26446/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.