Mặc Thiên Trần có chút bất đắc dĩ nhìn Tùy Phong trước mặt, trên mặt tái nhợt hiện lên vẻ ghét bỏ "Ngươi đây là đệ nhất ám vệ Thánh Khanh Vương phủ không biết có phải là từ trong đống rác nhặt về không?" Nói xong liền nghe được một trận ho sặc sụa, lúc này từ trên khuôn mặt tuấn mỹ không gì sánh được của hắn có thể nhìn ra hắn lúc này đang khó chịu vạn phần.
"Vương gia, người không sao chứ? Hay là ngày mai chúng ta đi Thiên Sơn xem một chút đi." Ở trên Thiên Sơn sư phụ của Mặc Thiên Trần, tinh thông y thuật lại đối với bệnh của Mặc Thiên Trần thúc thủ vô sách*.(*đai loại là không cách nào chữa được)
Mặc Thiên Trần không có trực tiếp trả lời câu hỏi của Tùy Phong, mà lại bưng lên ly trà trên bàn uống một ngụm "Nói đi. Ngươi thế nào biến thành cái dạng này. Chẳng lẽ là đi yêu đương vụng trộm bị chồng của người khác phát hiện chạy trối chết? Vậy ngươi cũng phải nhớ kỹ đem giầy mang vào chứ." Trên khuôn mặt tái nhợt xẹt qua một tia trêu tức, có thể có cơ hội trêu chọc Tùy Phong không nhiều lắm, hắn làm sao có thể buông tha?
"Vương gia. . ." Tùy Phong có chút bất đắc dĩ, sớm biết rằng như vậy khi trở lại liền đi đổi lại một bộ quần áo khác, nhìn bộ dạng mình bây giờ, áo thiếu một cái, trước ngực đã trúng một kiếm còn bị lụa trắng quấn xung quanh, giầy thiếu một chiếc, thấy thế nào đều có chút chẳng ra cái gì cả, đâu còn có dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ngu-y-vuong-phi/2190864/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.