Ngày kế tiếp khi Cố Bạch chậm rãi tỉnh lại thì thấy đầu đang gối lên một thứ gì đó mềm mềm.
Không thể nghi ngờ gì nữa đây chắc chắn là đùi Cố Tiểu Sơn nhưng trời sáng rồi mà y vẫn không phản ứng, y ngủ sâu thế sao? Thật sự là mất cảnh giác quá.
Y mở mắt ra, quả nhiên nhìn thấy gương mặt đẹp trai kia.
Ngay lập tức, Kỳ Quan Duệ mở miệng, "Ca ca tỉnh rồi sao?"
Cố Bạch ngượng ngùng, "Sao đêm qua không gọi ta?"
Kỳ Quan Duệ nhẹ giọng nói, "Ca ca ngủ ngon như thế ta luyến tiếc gọi."
Tai Cố Bạch hồng hồng.
A a a tiểu tử thối nhà ngươi lại chơi trò mập mờ, cẩn thận ta đánh ngươi a!
Nhưng là một trạch nam điển hình cho dù lúc nào cũng treo hai chữ cơ lão ở miệng nhưng y cũng hiểu một điều là cái thế giới dưới ngòi bút của y tuyệt đối là thế giới ngựa đực thẳng tắp thẳng tắp. (Ame: Và nhân vật chính của thế giới này đêm hôm qua đã nhận ra mình cong~~~)
Chi nên y chỉ yên lặng phỉ nhổ một chút tiết tháo còn sót lại rồi đứng dậy.
Một đêm nằm ngủ, quần áo hình như bị nhăn.
Cố Bạch âm thầm thở dài, cho dù chuẩn bị tốt nhưng ở nơi sơn dã này lều trại da thú không thoải mái bằng giường ở nhà a.
Nhưng y cũng không nghĩ nhiều, vươn vai, cảm giác toàn thân thật thoải mái.
Kỳ Quan Duệ tùy ý để Cố Bạch đừng lên còn mình thì ấn ấn chân.
Cố Bạch nhìn thấy, "....Ta xoa bóp giúp ngươi?"
Làm huynh trưởng mà để đệ đệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-ma-hoang-vo-ton/926680/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.