“Ngô……” Theo vài tiếng kêu rên, ba hắc y nhân mặc y phục dạ hành miệng phun máu ngã xuống mặt đất.
Nam Cung Ngạo ngồi ngay ngắn ở chủ vị, ánh mắt nặng nề nhìn về phía thi thể ba hắc y nhân phía dưới kia.
Trong một tháng này đã ba lần hắc y nhân ban đêm tập kích Nam Cung phủ, trừ lần đó ra, Nam Cung phủ xung quanh cũng xuất hiện thêm rất nhiều người giả trang thành người bán hàng rong hoặc là bình dân bá tánh, kỳ thật chính là thám tử.
Tần Dục ngồi bên trái Nam Cung Ngạo, ngón tay gõ nhẹ lên mặt bàn “Xem ra Tần Viêm đã theo dõi nơi này của chúng ta, một khi đã như vậy, không bằng liền nhân cơ hội này, trực tiếp khiến cho hắn nghi kỵ trở thành sự thật. Ta thật sự rất muốn nhìn xem, hắn biết ta thật sự không chết sắc mặt sẽ như thế nào.”
Nam Cung Ngạo suy tư một lát, gật gật đầu, hiện tại thời cơ đích xác cũng đã tới, nhân lúc này liền cho Tần Viêm một đả kích trở tay không kịp.
Nghĩ đến đây, Nam Cung Ngạo không khỏi nhìn Tần Dục một cái, từ lúc mới bắt đầu, Tần Dục đã thể hiện hắn vô cùng thông tuệ, nhìn thế cục vô cùng chính xác, cho tới nay mỗi một bước đi, có thể nói đều là nằm trong lòng bàn tay Tần Dục.
Tôn nhi có tiền đồ như vậy,ái nữ của hắn ở trên trời cũng sẽ cảm thấy thập phần vui mừng đi.
Nam Cung Ngạo đứng lên, từ ngực lấy ra một cái soái ấn dùng vải gấm bao bọc lấy, giao vào tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-luon-bi-nam-chu-cong-luoc/193624/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.