Sau ngày hôm ấy chúng tôi lại bình thường như trước, tôi và Băng Phong đã cất cho Tư Hạ một căn nhà gần tôi để tiện chăm sóc cho cậu ấy, dù gì một thân một mình ở chung với mấy giống đực thật chẳng tốt tí nào, ngày ngày Vi Huyên luôn thích qua nhà Tư Hạ chơi, giống cái này tuy từ nhỏ đã một mình lớn lên nhưng những việc như may vá, nấu ăn cho đến chăm sóc trẻ con cái nào cũng là số một, học hỏi cái gì cũng rất nhanh, sau ngày học hỏi được những món ăn thì em tôi đã chính thức không cho tôi xuống bếp, nói thế nào cũng một mực dành làm, chiều tôi riết rồi tôi đã muốn hư rồi đây. Sau hai đợt đi săn tôi cũng đã bắt được mấy con vật tôi mong muốn, xây chuồng cho chúng chỉ mất một ngày là xong, công việc chăn thả chính là mỗi ngày đều lên núi hái cỏ, cà rốt, cùng một loại giống với lúa ở Trái Đất nhưng bên trong ruột là chất lỏng giống với sữa gạo, nhưng lại không mùi vị ngọt nhẹ được gọi là hạt sữa. Hôm nay tôi cũng thức dậy sớm chuẩn bị dụng cụ lên núi hái thức ăn cho chúng, ra trước cổng đã nhìn thấy Băng Phong đi đến cùng tôi sánh bước lên núi, hôm nào cũng vậy tên này luôn không cho tôi đi một mình, đòi đi theo cho bằng được, tôi cũng không hiểu nguyên nhân là gì chắc là muốn học hỏi sau này sẽ truyền bá lại cho thú nhân trong bộ lạc, sau nhiều ngày tôi lại đưa ra một kết luận rằng tên này làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-viet-gap-phai-toc-truong-toc-duc-lang/2720766/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.